【Sho-Comi Interviews】Bài 1 – Phỏng vấn tác giả Yagami Rina (Phần 3/3)
Thuở học tiểu học tôi đã lén lút đọc bộ [Princess ARMY]…
Tạp chí manga thiếu nữ (ShojoManga Zasshi) của Shogakukan, SHO-COMI tính đến năm 2018 đã phát hành được 50 năm. Để kỷ niệm 50 năm phát hành này, Shogakukan đã kết hợp cùng với trang Natalie thực hiện loạt 10 bài phóng phỏng vấn các tác giả nổi bật trong suốt 50 năm hành trình này. |
Bài phỏng vấn đầu tiên là với tác giả Yagami Rina với tác phẩm [Ani ni Aisaresugite Komattemasu] (tạm dịch: Thật bối rối vì được anh trai thương yêu quá mức). Ngay sau khi tác phẩm [Ani Koma] được chuyển thể thành phim điện ảnh năm 2017 và tập tankobon cuối của bộ truyện đã phát hành vào tháng 5/2018, chúng tôi đã có buổi phỏng vấn cùng tác giả về bộ truyện nhiều kì mới [Wakeatte Kinou Ubawaremashita] (tạm dịch: Vì gì đó mà hôm qua tôi bị cướp), một câu chuyện về cô nữ sinh cấp 3 ở tỉnh lẻ vì thất tình mà đến Tokyo để bắt đầu lại mọi thứ… Ngoài ra, Yagami-sensei còn chia sẻ thêm về cách vẽ nhân vật Nam đặc trưng của mình cũng như bật mí về “người yêu đầu tiên” của mình.
Phóng viên: Kumase Tetsuko / Ảnh: Ishibashi Masato
Thuở học tiểu học tôi đã lén lút đọc bộ [Princess ARMY]
PV: Năm 2018, Sho-Comi đã bước sang tuổi 50 rồi. Không biết Yagami-sensei ngày xưa có đọc Sho-Comi không nhỉ?
TG: Hồi xưa thì tôi đọc manga shonen nhiều hơn là manga shojo. Đến mức tôi đã đặt mua định kì tạp chí truyện shonen luôn.
TG: Đúng là như vậy, nhưng mà thời tôi học tiểu học thì trào lưu tiểu thuyết nở rộ. Tôi rất thích các tác phẩm của Kobayashi Miyuki-sensei và Koizumi Marie-sensei nên thường đọc tạp chí Teen’s Heart (NXB Kodansha), khi tôi xem các hình vẽ của Kitagawa Miyuki-sensei trong tác phẩm của Koizumi-sensei, tôi đã say mê ngay từ cái nhìn đầu tiên đó. Nhờ cơ hội đó mà lần đầu tiên tôi mua tạp chí Shojo Comic (nay là Sho-Comi). Thời đó, tác phẩm [Princess ARMY] đang được đăng tải, mỗi lần đọc tác phẩm này là tôi lại “á á!” (cười).
PV: Cho tới thời điểm đó thì sensei thích shonen nhưng mà Sho-Comi đã mở cánh cửa bước vào thế giới manga shojo phải không ạ.
TG: Đúng vậy. Đó là câu chuyện khi tôi học lớp 4, lớp 5. Lúc đó tôi còn đang học để thi vào trung học cho nên phải đọc một cách lén lút. Kiểu như đang đọc mà nghe tiếng mở cửa cái cạch là phải cho cuốn truyện vào hộc bàn rồi đọc len lén đọc chẳng hạn (cười).
PV: Ngoài ra, sensei có còn kỉ niệm sâu sắc nào với các tác phẩm trong Sho-Comi không ạ?
TG: Nếu nói là kỉ niệm sâu sắc thì tôi nghĩ là có rất nhiều tác phẩm như vậy kể từ khi tôi ra mắt tác phẩm đầu tay, rồi được nhận vào làm trợ lý cho tác giả của Sho-Comi ấy. Trong số đó có thể nhắc đến các tác phẩm của Minami-sensei nè, hay là tác phẩm [Kare firstlove] của Miyasaka Kaho-sensei cũng thú vị nên tôi đã đọc hết. Nhưng mà lúc đó tôi có cảm giác “sao mà xa vời quá!”. Đúng là quan điểm khi đọc với tư cách là một độc giả thuần túy nó khác hẳn, cho nên khi đọc thì tôi chỉ cảm thấy là mình đang thưởng thức bộ truyện nhưng mà khi tôi nghĩ là “mình cũng phải sáng tác được những tác phẩm như thế này mới được!” thì tôi mới cảm nhận được thực sự bước lên con đường sáng tác thì phải cố gắng rất nhiều. Khi nhớ lại cảm xúc như vậy, tôi cảm thấy những tác phẩm tôi đọc khi ấy quả thật đã để lại kỉ niệm sâu sắc cho mình.
PV: Khi sensei ra mắt tác phẩm đầu tiên với tư cách là một mangaka thì cảm xúc khi đọc manga của sensei cũng thay đổi phải không ạ.
TG: Đúng là có thay đổi một chút. Tôi nhớ rất rõ cảm giác mà mình đã có được khi đó. Nó như kiểu khi bạn nhìn một ngọn núi từ xa xa thì bạn thấy nó cũng thấp thấp thôi, nhưng khi bước đến chân núi thì bạn sẽ nhận ra “Trời ơi, cao dữ vậy!”
PV: Vậy không biết sensei có giao lưu với các tác giả Sho-Comic khác không ạ?
TG: Nếu gần đây thì có Machida Shiori-san đến để nhà tôi để hỗ trợ vẽ nè, cô ấy cũng đã chuyển chỗ ở đến gần nhà tôi rồi.
BT: Machida-sensei có nói là “nhờ dọn tới gần nhà của (Yagami) sensei mà động lực làm việc của tôi tăng lên hẳn”.
PV: Ồ! Sensei được tin tưởng quá nhỉ.
BT: Lần trước, trong buổi lễ ký tặng lần đầu tiên của Machida-sensei trong sự kiện kết hợp của tạp chí Ciao và Sho-Comic mang tên [Summer Festival], Yagami-sensei đã tự mình mang hoa đến tặng đấy.
TG: Tôi đến và đi như cơn gió thôi (cười). Vì có người nói là bên vận chuyển không nhận gửi hoa vì bẩn cho nên tôi đã nghĩ là “hay là mình trực tiếp mang hoa tới được không ta?” (cười). Vì lúc đó tôi cũng không có nhiều thời gian nên đã đến đưa hoa rồi nói “bai nha” xong đi luôn.
PV: Vào ngày kỉ niệm, tới tặng hoa một phát rồi đi… đúng kiểu tặng của mấy anh trai đẹp nhỉ (cười).
TG: He he he (cười). Với lại con mèo may mắn này tôi được Hoshimori Yukimo-sensei tặng. Quà sinh nhật đấy. Nếu nhìn phía sau, sẽ thấy đây là một cái ống tiết kiệm tiền nữa đó.
Sho-Comic là những câu chuyện “Nếu có thật thì tuyệt quá!”
PV: Thông qua tác phẩm của Yagami-sensei, sensei muốn truyền đạt điều gì đến cho các bạn độc giả ạ?
TG: Ừm… Không chỉ thông qua tác phẩm của tôi, tôi cho rằng có thể nói toàn bộ các tác phẩm của Sho-Comi đều có phong cách vẽ những chàng trai lung linh. Nếu bạn là một độc giả mong muốn đọc những cuốn sách những chàng trai như tỏa sáng lấp lánh như những nam thần thì lựa chọn đọc Sho-Comi là chính xác. Ngoài ra, cũng có những tác phẩm khác biệt như của Kitagawa-sensei hoặc Shinohara Chie-sensei nữa nhưng mà trong suốt hành trình 50 năm qua thì dòng sách này vẫn luôn được duy trì.
PV: Đúng vậy ạ.
TG: Và để thể hiện được thế giới lấp lánh nhiều màu sắc đó thì các tác giả cũng phải sử dụng rất nhiều các kỹ thuật khác nhau để thể hiện. Với tốc độ phát hành 1 tháng 2 số mà có thể vẽ được những tác phẩm lung linh và kỹ thuật diễn xuất tài tình như vậy, có thể nói các tác giả của Sho-Comic là những mangaka hàng đầu rồi. Tôi mong rằng các bạn độc giả sẽ vẫn luông chào đón các nhân vật nam xinh tươi sắp xuất hiện cũng như tiếp tục ủng hộ chúng tôi trong thời gian tới. Bản thân tôi cũng sẽ tiếp tục vẽ những anh chàng lung linh như vậy, và tiếp tục sáng tác để phục vụ các bạn độc giả của mình. Và Sho-Comi vẫn luôn tỏa sáng theo cách như vậy đấy. Vẫn sẽ luôn có những tình tiết khiến bạn phải thốt lên: “Ồ! Hóa ra còn có thể như vậy sao?”.
PV: Đó chính là điểm mạnh của Sho-Comi, sensei nhỉ. Không quá thực tế, nhưng cũng không phải quá mức ảo tưởng, nó ở đâu đó khoảng giữa của hiện thực và ảo tưởng như vậy.
TG: Đúng đúng. Những tình tính thú vị làm bạn phải thốt lên: “Ồ! Hóa ra còn có thể như vậy sao?”. Mặc dù nó không phải là ảo tưởng xa vời mà nó giống như là một phần mở rộng của thế giới thực vậy. Sho-Comic là những câu chuyện “Nếu có thật thì tuyệt quá!”./
(Hết – natalie.mu)
[poll id=”14″] |