Home Chuyên Đề TBQ Character Review 【CHARACTER REVIEW】MATSUMOTO Rangiku – Người ở lại

【CHARACTER REVIEW】MATSUMOTO Rangiku – Người ở lại

556 views

Mỗi lần nhắc đến [Bleach], lòng tôi không khỏi trào lên niềm đau buồn về những kiếp đời dang dở.


Dang dở khi người ra đi hoàn toàn tan biến vào hư vô ngay thời khắc vừa kịp thấu hiểu thế nào là trái tim, thế nào là tình cảm. Hay dang dở khi người ra đi chẳng kịp để lại gì, thứ người đó còn lưu dấu có lẽ chỉ là ánh mắt xanh nhu hòa trong khoảnh khắc cuối cùng người tồn tại trên cõi đời.

Nhưng thời gian trôi, tôi nhận ra và càng thêm thấm thía một điều: sự dang dở đâu chỉ đến từ phía người ra đi, mà chính người ở lạo cũng ghi tạc nỗi sầu nhớ day dứt của một khối tình dở dang không thành. Như chính 松本 乱菊 | MATSUMOTO Rangiku, ở lại và tiếp tục cuộc sống nơi Soul Society khi người đàn ông cô yêu thương tan biến mà chẳng kịp nói với cô, chẳng kịp để cho điều gì ngoài nỗi trống vắng vô tận cùng những hồi ức, kỉ niệm ghi tạc từ ngày hai người quen thân.

(C) KUBO Tite

Tuy nhiên, trước khi nhắc đến Rangiku với tư cách là một người con gái, một tâm hồn nữ khi yêu với đủ mâu thuẫn: yếu đuối, chênh vênh song cũng thật mạnh mẽ trong mối quan hệ đầy thương tổn và nước mắt với Gin, tôi muốn nhắc đến cô ấy khi mang trên vai tư cách, trọng trách là một tử thần, đội phó đội 10 của Soul Society. Mà qua đấy, tôi nhận ra, Rangiku đã đè nén bản thân và hi sinh như thế nào. Và cũng giúp tôi biết rằng, cô gái ấy đã gồng mình lên trưởng thành, đứng vững trước mọi hoàn cảnh để có thể trở thành một đội phó đáng tin cậy, một người “đại tỷ” với ánh nhìn tinh tế, thấu hiểu trái tim, tâm hồn những người xung quanh ra sao.

MATSUMOTO Rangiku, một cô gái xinh đẹp thân hình bốc lửa, mái tóc cam dài lượn sóng, đôi mắt phượng với đuôi mắt dài đầy nhu tình, nốt ruồi son ở phía trái môi dưới như càng tăng thêm phần cuốn hút, quyến rũ của cô. Rangiku đẹp, bản thân cô cũng luôn ý thức được vẻ đẹp nữ tính cô sở hữu và thể hiện nét đẹp đấy từ phong cách ăn mặc tới những hành động rất nhỏ như từng cử chỉ đưa tay lên vuốt lấy lọn tóc xoăn mỗi khi cô trầm tư suy nghĩ. Thật vậy, mọi đường nét, cử chỉ của Rangiku đều như hút hồn người đọc, những ai mê đắm chữ “mĩ” nơi ngoại hình một người con gái.

(C) KUBO Tite

Nhưng nếu chỉ đơn thuần là “đẹp”, tôi tin tôi và bạn, sẽ chẳng ai còn nhớ đến cái tên MATSUMOTO Rangiku sau hơn 600 chương truyện [Bleach]. Mà như tôi vẫn thường nói, dẫu [Bleach] có gây tranh cãi ở phần kết thế nào thì cái tài của tác giả KUBO Tite trong việc khắc họa tính cách, đào sâu vào những dòng độc thoại, từng dòng nội tâm nhân vật vẫn khó có thể phủ nhận. MATSUMOTO Rangiku chính là đơn cử cho điều ấy. Qua 74 tập truyện dài đằng đẵng với đủ trận chiến lớn nhỏ, hàng loạt các nhân vật đến rồi đi, mà mỗi khi cái tên Rangiku được nhắc đến, vẫn đủ làm tôi dấy lên một thứ tình cảm ấm nóng về một người con gái ấm áp, kiên cường.

MATSUMOTO Rangiku, cô gái đó là đội phó đội 10, từng làm việc dưới quyền của đội trưởng Isshin Kurosaki, sau đó đến Toshiro Hitsugaya. Một đội phó ghét sổ sách, có phần biếng nhác trong công việc, ham thích mua sắm, đam mê nhậu xỉn nhưng lại luôn phải hỗ trợ cho hai vị đội trưởng tiền nhiệm và đương nhiệm rất nhiều ở mảng việc cô không thật thích thú. Có lẽ chăng, đó chính là trách nhiệm, cũng là sự quan tâm, hi sinh đầu tiên của cô với những con người vừa là thượng cấp, cũng vừa là đồng đội cô coi trọng.

(C) KUBO Tite

Và về sau, càng đi sâu hơn vào từng chương truyện của [Bleach], tôi càng nhận ra, đâu phải bỗng dưng, cô gái biếng lười của tôi nhận được sự tín nhiệm không chỉ của cả hai vị đội trưởng đội 10 mà còn của cả bạn bè, đàn em, cả những tử thần dưới cấp của cô ấy. Bởi đằng sau vẻ lười nhác là kĩ năng tinh nhuệ trong chiến đấu, một trái tim quả cảm cùng nội tâm, tâm hồn sâu sắc luôn mở rộng để thấu hiểu, quan tâm đến những người xung quanh. Cho dù đó là đồng đội thân thiết, người bạn mới quen hay đơn thuần một cậu bé xa lạ.

Trảm hồn đao của Rangiku có tên gọi Haineko (“Tro mèo”). Khi được kích hoạt bằng lệnh “cằn nhằn” lưỡi kiếm tan ra thành tro và Rangiku có thể kiểm soát sự chuyển động của tro bằng cách di chuyển cán kiếm để cắt bất cứ thứ gì tàn tro chạm đến. Tro cũng đủ rắn chắc để tạo thành lá chắn giúp Rangiku ngăn chặn các cuộc tấn công của đối phương. Chính sự linh hoạt của Haineko cùng kinh nghiệm thực chiến được mài giũa qua suốt chặng đường trở thành Tử thần mà chỉ với dạng Shikai của trảm hồn đao, Rangiku cũng đủ sức chiến đấu và chiến thắng Arrancar Nakaem Grindina. Haineko, tên trảm hồn đao cũng như chính tính cách Rangiku, như một cô mèo lười thích rúc mình giữa tro ấm đồng thời cách thức chiến đấu cũng thật giống cách loài mèo dùng vuốt sắc săn mồi, uyển chuyển mà chính xác, lạnh lùng.

(C) KUBO Tite / Anime [Bleach]

Ngoài ra, chẳng phải, Rangiku đã lên tiếng bảo vệ Hitsugaya ngay trong lần đầu gặp gỡ, ngày anh chàng vẫn còn là một cậu bé chịu ánh mắt kì thị, ghẻ lạnh của những người xung quanh đó sao. Rồi cũng chính cô đã phát hiện ra tài năng thiên bẩm của Hitsugaya, giúp cậu nhóc ấy nhận thức rõ con đường cậu phải đi. Rangiku, người phát hiện, người dẫn đường và về sau, cô trở thành người đồng hành cùng Hitsugaya trên chặng đường cậu nhóc thiên tài đấy trưởng thành, đủ sức gánh vác cả đội 10 trên vai.

Chẳng phải giữa lúc Orihime cảm thấy lạc lối, thiếu tự tin, hoài nghi về bản thân cũng như tình cảm cô dành cho Ichigo nhất, chính Rangiku đã giúp Orihime vực dậy tinh thần, lấy lại tự tin đó ư. “Thay vì bỏ chạy, hãy đứng lại và đối mặt với nó (cảm xúc của bản thân) một lần cho xong.” Rangiku đã khuyên nhủ Orihime như vậy đấy. Đồng thời chính người con gái đó, lần nữa hết sức tinh tế mà nhận ra, trong lời nói của Hinamori, đến cuối cùng, Hinamori vẫn gọi Aizen là “đội trưởng Aizen”.

Tất cả những quan tâm đầy tinh ý, những yêu thương nhỏ nhặt qua từng hành động Rangiku gửi trao tới những người xung quanh cô, hẳn đâu đơn thuần chỉ xuất phát từ một trái tim nhạy cảm trước mỗi kiếp người, kiếp đời mà đó còn là những suy nghĩ, lời nói xuất phát từ chính một tâm hồn tìm thấy sự đồng điệu nơi những tâm hồn khác. Bởi bên cạnh là một đội phó đội 10 biếng lười nhưng sắc sảo, thiện chiến trong từng trận đấu, Rangiku còn có một quá khứ đầy bi thương cùng mối tình cảm bi kịch với người bạn thanh mai trúc mã, cũng là cựu đội trưởng đội 3, ICHIMARU Gin.

Rangiku không nhỡ rõ ngày sinh của cô, chỉ biết rằng, trong nạn đói, cô đã được Gin cứu sống. Cũng từ đấy, cô với Gin quen thân. Nhờ Gin, cô biết mình có linh lực và cũng vì Gin, Rangiku cứ mải miết đuổi theo phía sau bóng hình người đàn ông ấy. Bất kể ngày hai người còn thơ, hay khi cả hai đã trở thành Tử thần, thậm chí, đến cả lúc Gin theo chân Aizen, thậm chí, đến cả những giây phút cuối cùng trước khi Gin từ giã cõi đời. Mà một người con gái yếu mềm phải có đủ bao nhiêu kiên nhẫn, bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu chủ động, bao nhiêu dũng khí mới có thể mãi miệt mài đuổi theo một bóng hình như ngày càng trôi xa tầm với đến thế?

(C) KUBO Tite / Anime [Bleach]

Chính vì vậy, tôi hiểu lắm, cảm xúc lần đầu Rangiku gặp gỡ Hitsugaya, khi cậu nhóc ấy như trở thành “kẻ ngoại lai” giữa cộng đồng cậu sinh sống. Và tôi càng hiểu lắm, từng lời Rangiku nói với Orihime trong đêm đầu tiên cô tới nhân giới cũng như nội tâm của cô trước mỗi lời nói của Hinamori. Bởi, đó chẳng phải tiếng lòng cô đang tự nói với chính mình hay sao?

Hinamori mãi gọi Aizen là “đội trưởng” cũng như Rangiku, mãi coi Gin là người bạn thanh mai trúc mã, là bóng lưng lớn phía trước để cô đuổi theo, đồng thời che chở cho cô trước những biến động thời cuộc. Gin không nói gì, không bày tỏ bất kì điều gì với Rangiku, để trong lòng cô đủ mọi mâu thuẫn, giằng xé giữa hoài nghi và tin tưởng. Vì thế, cũng như những lời cô đã nhắn nhủ Orihima, cô cũng như tự nhắn nhủ chính mình để mãi kiên định với con đường cô đã lựa chọn: tiến lên, tiến lên, không ngừng tiến đến bóng lưng người đàn ông cô đã đặt trọn trái tim, tình cảm. Để một lần có thể mặt đối mặt với anh nói hết nỗi lòng, và cũng để có thể một lần, mặt đối mặt với anh, không cho người đấy đi xa hơn nữa.

Quả thực một người con gái đã phải đè nén cảm xúc, đã phải mạnh mẽ kiên định đến nhường nào mới có thể chủ động tiến bước để tìm lấy câu trả lời cho bản thân, để kiếm tìm hạnh phúc cho chính mình. Tôi cảm phục Rangiku, phần nhiều chính bởi quá trình, dẫu có hụt hẫng, trống rỗng, tổn thương thì cô vẫn không biết mệt mỏi đi tiếp chặng đường phía trước với một trái tim quả cảm mà chan chứa tin yêu.

(C) KUBO Tite / Anime [Bleach]

Cảm phục Rangiku bao nhiêu, tôi lại càng thêm thương cảm cho tình cảm đầy máu hòa cùng nước mắt giữa cô và Gin bấy nhiêu. Tôi đã nghĩ, tác giả thật tàn nhẫn khi Gin ra đi mà chẳng để cho người ở lại như Rangiku bất cứ điều gì. Tại sao đến khi Rangiku có thể đuổi kịp Gin, giữ được Gin trong tay lại là lúc hai người ấy sinh ly tử biệt? Nhưng rồi, chính cô gái tôi cảm phục, đã cho tôi câu trả lời: Gin ra đi chẳng để lại chi, nhưng cũng vì thế, cô có thể tự tin tiếp tục bước đi mà không bị bất cứ điều gì ràng buộc. Mà, có lẽ, Rangiku cũng hiểu chăng, Gin có thể không còn, nhưng những kí ức về anh, sự quan tâm âm thần anh dành cho cô cũng như tình cảm cô gửi đến anh đã mãi trở thành kho báu vô giá khắc sâu trong trái tim, tâm thức. Từ đó, mà tạo động lực cho cô hướng đến tương lai bởi Gin có ra đi song anh sống mãi trong trái tim cô như vậy đấy.


KẾT

MATSUMOTO Rangiku – người ở lại với đủ đau thương sau bi kịch của thời đại. Nhưng cô gái ấy không gục ngã, bởi đến cuối cùng, cô ấy vẫn luôn tiến bước về tương lai, về phía hi vọng. Và phải không, phía trước ấy của cô, vẫn như có một bóng lưng ấm áp cùng một ánh mắt xanh tựa bầu trời thăm thẳm đón đợi?

(C) KUBO Tite / Anime [Bleach]

RSS
Pinterest
fb-share-icon
FbMessenger