Chuyển Sinh Làm Người Sói, Tôi Trở Thành Cánh Tay Phải Của Ma Vương - Tập 1
“Ừm, ta hiểu rồi…”
Trong phòng làm việc của Ma vương không còn ai khác. Căn phòng nhỏ và giản dị tới không ngờ.
Ma vương khẽ gật đầu rồi lẩm bẩm.
“Đây là một đề xuất táo bạo. Nhưng về lý do và lợi ích thì rất thích hợp. Có vẻ đáng tin đấy. Baito, ý kiến nhà ngươi thế nào?”
Tên tôi không phải là Baito mà…
Nghe vậy, tôi liền mở miệng thuyết phục Ma vương.
“Trong những sự kiện xảy ra từ trước tới giờ, Tổng trấn Airia của Ryun Height luôn có những suy nghĩ thấu đáo, thần đánh giá cô ấy là người thông minh và thành thực.”
Đó tất nhiên là lời nói thật lòng rồi. Cô gái đó có khí chất của một Tổng trấn, không thể nhầm lẫn được.
“Quân đội của thần vẫn giữ mối quan hệ tốt với các thế lực khác nhau ở Ryun Height, nên thần cho rằng khả năng liên minh này gây ra vấn đề chí mạng là rất thấp.”
Rắc rối lớn nhất là đội cảnh vệ và Huy Dương giáo nhưng bây giờ họ đã ngoan ngoãn rồi nên không còn chướng ngại to tát gì nữa.
Ma vương im lặng lắng nghe ý kiến của tôi, sau đó ông gật đầu dứt khoát.
“Đây là đề xuất rất có lợi cho đội quân của ta. Nhưng việc này có liên quan tới tương lai của quân đội Ma vương nên cần phải xem xét cẩn thận.”
Quả nhiên vẫn cần chút thời gian sao…?
Ma vương vừa lật tập tài liệu trong tay vừa hỏi tôi.
“Ta nghe nói ngươi đã sử dụng hết toàn bộ ‘Hơi thở của rồng’ trong cuộc tấn công Toburn. Có phải vậy không?”
Ma vương biết vụ đó rồi. Tôi thẳng lưng, gấp gáp trả lời.
“Tình huống đó liên quan trực tiếp tới sự thành bại của lần tác chiến này nên để chắc ăn, thần đã sử dụng toàn bộ số lượng sẵn có.”
Thực tế, khi đó nếu không phá vỡ được cổng thành thì sẽ không thể tấn công. Tôi không hề hối hận về việc đã làm tan tành mấy thùng thuốc súng.
Mặc dù đúng là tôi có quá tay thật.
Tôi cứ nghĩ mình sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Ma vương, nhưng ông chỉ im lặng gật đầu.
“Được rồi. Tuy nhiên đó là bí mật tối cao, với cả vẫn chưa có cách sử dụng chính thức nên tạm thời hãy thận trọng với chiến thuật này. Được chứ?”
“Vâng!”
“Thay vào đó, từ nay về sau ta sẽ đẩy mạnh nghiên cứu kỹ thuật trong các cuộc chiến công thành.”
Ồ, tôi rất biết ơn vì điều này.
“Ta cũng nhận được báo cáo về việc sử dụng ‘ngọc rồng’. Tính hiệu quả của nó đã được chứng minh trong thực chiến nên ngươi cứ tiếp tục sử dụng dưới sự quản lý của đội hỏa công binh long nhân.”
“Thần rất vui lòng.”
Nếu có thể sử dụng đống pháo hoa đó thì từ nay về sau tôi có thể dùng tới kha khá chiến thuật tiên tiến. Thật tốt quá.
Ma vương đứng dậy khỏi chiếc ghế lớn, vừa nhìn ngắm cảnh sắc ngoài cửa sổ vừa lẩm bẩm,
“Mùa hè sắp tới rồi. Quả thật cứ nhắc tới pháo hoa là thấy mùa hè.”
Cây cỏ mọc sum suê trong màn sương mù cũng có màu sắc tươi mới.
“Đúng như ngài nói.”
Tôi cao hứng phụ họa theo. Chờ đã.
Hình như có gì đó là lạ?
Ma vương quay đầu lại, chăm chú nhìn tôi.
“Vaito, pháo hoa là cái gì vậy?”
“Dạ, đó là…”
“Thứ mà ta cung cấp cho ngươi là ‘ngọc rồng’. Vậy pháo hoa là gì?”
“Pháo hoa là…”
Giây phút đó, tôi nhận ra một điều không tưởng. Ma vương đang nói tiếng Nhật.
“Ngươi có vẻ tinh thông tiếng Nhật đấy, Vaito.”
Tiếng Nhật của Ma vương vô cùng lưu loát, thậm chí ông còn phát âm chính xác cái tên “Vaito” của tôi.
Tôi không hiểu gì hết. Không, tôi đã biết rồi.
Ma vương và tôi đều là người Nhật.
“Chẳng lẽ Ma vương bệ hạ là…”
Thận trọng tới phút cuối cùng, tôi vẫn hỏi bằng ngôn ngữ của thế giới này, nhưng Ma vương không còn để ý nữa, vẫn đáp lại bằng tiếng Nhật.
“Đúng vậy. Ta là người chuyển sinh. Giống như ngươi.”
Tôi bất giác hét toáng lên.
“Cái gì cơ?!!”
Nhìn tôi đang trong trạng thái hoảng hồn, Ma vương tiếp tục đáp bằng tiếng Nhật.
“Để ta kể từ từ. Ngươi hãy ngồi xuống lắng nghe câu chuyện của ta.”
Tôi ngây dại ngồi xuống ghế. Ma vương bắt đầu kể.
“Ta cũng không rõ đất nước Nhật Bản của ngươi và Nhật Bản của ta có cùng một thời đại hay cùng một thế giới không…”
Khi Ma vương chuyển sinh tới thế giới này, mâu thuẫn giữa các bộ tộc trong Long nhân tộc đã trở nên rất trầm trọng. Nguyên nhân là do con người.
Con người vì khai thác các mỏ khoáng sản đã đuổi các Long nhân tộc vốn sinh sống trên núi bằng vũ lực. Hậu quả là những bộ tộc trở thành dân tị nạn đã xâm nhập vào nơi sinh sống của bộ tộc khác, khiến cho chiến tranh nổ ra.
Điều này đã làm Ma vương rất lo lắng nên với vũ lực hùng mạnh của mình, ông đã thống nhất toàn bộ Long nhân tộc. Sau đó, tất cả đã cùng nhau đoàn kết lại và thành công trong việc đoạt lại nơi cư trú ban đầu từ tay con người.
Thế rồi để bảo vệ nơi sinh sống của toàn thể ma tộc, Ma vương đã thành lập quân đội Ma vương và lôi kéo cả những Ma tộc khác nữa.
Trong quá khứ đã có nhiều anh hùng của ma tộc được gọi là Ma vương, nhưng tổ chức quân đội theo
lối hiện đại thì Ma vương hiện tại – Frieden Richter là người đầu tiên.
Với một hệ thống hoạt động hiệu quả, những cuộc chiến tranh với con người luôn bách chiến bách thắng. Áp dụng những chiến thuật mới vốn còn chưa được xác lập ra, Ma vương đã liền một mạch gây dựng đội quân thành một tập đoàn chinh chiến bất bại.
Hẳn là vậy rồi. Vì ông có cả những tri thức từ kiếp trước mà.
… Khỉ thật! Có vẻ thú vị đây.
“Ta không kỳ vọng ở thế giới này còn có những người chuyển sinh khác. Ngày qua ngày, ta chìm đắm trong những cuộc chiến, cũng nghĩ rằng không thể nào có chuyện đó được. Thế nhưng khi ấy, ngươi lại xuất hiện.”
Lúc đầu, Ma vương cũng chỉ nhìn nhận tôi như một thuộc hạ xuất sắc mà thôi.
Bởi vì mỗi khi Ma vương lơ đễnh gọi nhầm tên tôi thành “Baito”, tôi đều trưng ra vẻ mặt không vui nên dần dần ông đã nhận ra.
Cơ mà bị gọi nhầm tên thì ai cũng ghét cả. Nghĩ như vậy, Ma vương liền lập tức quên luôn chuyện ấy. Sau đó, dường như ông đã tập luyện để phát âm sao cho đúng.
“Ngài đã nỗ lực nhiều hơn tôi tưởng, thưa Ma vương.”
“Bởi vì ta cảm thấy có lỗi với các thuộc hạ đã đặt vận mệnh của họ vào tay ta…”
Ma vương chính thức thấy nghi ngờ là khi tôi định bào chế thuốc súng.
“‘Hơi thở của rồng’… chính là thuốc súng. Lúc ta biết ngươi định điều chế nó, ta đã vô cùng bất ngờ.”
Bởi vì một người hiện đại khi chuyển sinh tới một thế giới khác và trở thành quân nhân thì việc đầu tiên định làm chắc chắn sẽ là điều chế thuốc súng.
Không thể không nghi ngờ được.
Thỉnh thoảng ông cũng cố ý thử gọi tên tôi là “Baito” để xem tôi phản ứng ra sao.
Tuy nhiên, kể cả lần đó Ma vương cũng vẫn chưa chắc chắn.
Đệ tử của đại hiền nhân Gomoviroa phát hiện ra công thức bào chế thuốc súng cũng không phải là điều kỳ lạ.
“Ngoài ra, việc ta để ý tới những người chuyển sinh không phải do ta lưu luyến kiếp trước, mà là để tìm kiếm các nhân tài ưu tú, có tri thức cao và giá trị quan gần với ta. Vì vậy, nếu ngươi thất bại trong việc cai trị Ryun Height thì ta cũng sẽ quên ngươi thôi.”
Có vẻ ông cũng khá hứng thú với tôi, nhưng với tư cách là một Ma vương, ông ta không thể đổi xử đặc biệt thiên vị với một cá nhân được, nên là ông vẫn chỉ luôn lặng lẽ quan sát.
“Thế nhưng sau đó, nhà ngươi cứ liên tiếp chiến công chồng chất chiến công. Đặc biệt, việc hòa giải các thế lực ở Ryun Height và sự cống hiến của ngươi trong công cuộc đánh chiếm Toburn là những chiến tích rất to lớn.”
Tôi đã hoàn toàn không nhận ra, nhưng thế này thì danh tiếng của tôi có vẻ đã trở nên bất biến.
Ma vương đặt hộp đựng trà và chiếc hũ tỏa ra mùi hương quen thuộc lên trên bàn. Đó là trà xanh và nước xốt ngọt.
“Là trà xanh và nước tương kỹ sư Kurtz gửi tới. Thế này thì quá là trùng hợp ngẫu nhiên rồi.”
“Chẳng lẽ bệ hạ lợi dụng ngài ấy để tra xét danh tính của thần?”
“Không phải vậy. Để hỗ trợ cho ngươi một cách toàn diện, ta đã gửi kỹ sư xuất sắc là Kurtz tới và đồng thời, ta cũng muốn cho Long nhân tộc học hỏi kỹ năng cai trị của ngươi nữa.”
Giống như tôi dự đoán, kỹ sư Kurtz là thân cận rất quan trọng của Ma vương.
Có lẽ kỹ sư Kurtz quan sát hành vi của tôi rồi báo cáo lại, theo mong muốn của Ma vương.
“Có điều, đến bây giờ ta vẫn còn thắc mắc. Tại sao nhà ngươi hoàn toàn không để ý tới danh tính của ta?”
“Thần quả thực không biết.”
Với vẻ mặt nghiêm túc, Ma vương nói một cách bí ẩn.
“Nhìn vào cái tên của ta là thấy rõ rành rành cơ mà?”
“Tên của Ma vương bệ hạ… Frieden Richter ư?”
“Đúng vậy. Trong tiếng Đức nó có nghĩa là kẻ phân định hòa bình. Ta đặt tên như vậy để răn đe bản thân không được chìm đắm trong quyền lực.”
Ít nhất thì ngài hãy làm ơn dùng tiếng Anh đi.
“Tên của Long nhân tộc có phát âm gần giống như tiếng Đức. Khi tự đặt tên với tư cách là một tân Ma vương, ta không thể không làm vậy.”
Vì tôi hoàn toàn không có phản ứng gì với cái tên của Ma vương nên cho tới tận cùng Ma vương vẫn phân vân không biết tôi có phải là người chuyển sinh hay không.
Tôi hiểu rồi. Hóa ra là vậy.
“Thần có chút sợ hãi, thưa bệ hạ.” “Cứ nói đi.”
“Vì chuyện xảy ra quá đột ngột nên cảm xúc của thần có chút hỗn loạn…”
Tôi rụt rè đáp. Ma vương không nổi giận, thay vào đó ông biện giải với giọng hối lỗi.
“Khoan đã. Ngươi cũng hiểu lập trường của ta chứ?”
“Thần rất hiểu điều đó. Nhưng mà liệu ngài có cách nào khác để kêu gọi sự tồn tại của của người chuyển sinh trong quân đội Ma vương, hoặc là thu hút người chuyển sinh bằng phương pháp dễ hiểu hơn không?”
Ma vương gượng gạo hắng giọng.
“Chờ đã chờ đã. Nguyên nhân cũng là do ngươi không quan tâm tới tiếng Đức thôi. Đối với ta đó đã là sự thỏa hiệp lớn nhất có thể rồi.”
Thật vậy hả?
“Nếu ta công bố rộng rãi chuyện ta là người chuyển sinh và đang tìm kiếm những người chuyển sinh khác thì sẽ rất rắc rối. Sẽ xuất hiện những kẻ giả vờ mình là người chuyển sinh từ thế giới khác để bợ đỡ ta. Ta phải luôn luôn cảnh giác để uy quyền của Ma vương không bị lạm dụng.”
Ra là vậy.
Có vẻ làm vua cần phải hành động cẩn trọng hơn tôi nghĩ.
Tôi đại khái đã hiểu sự tình, nhưng cảm xúc của tôi vẫn chưa ổn định được, vẫn còn chút hỗn loạn.
“Ta xin lỗi vì những điều đó. Đó là sơ suất của ta… À không, là ta đã lưỡng lự khi xác nhận rõ ràng xem ngươi là ai.”
“À không. Không có gì là quá đáng cả, thưa bệ hạ. Là người mới, thần thấu hiểu lập trường của ngài.”
Nhìn vị Ma vương bình thường đường đường chính chính nay lại có vẻ áy náy, tôi thật không dám nhận lời xin lỗi này.
Quả thật tôi vẫn muốn một Ma vương mang uy quyền khiếp sợ cơ.
“Chà, vậy vào chuyện chính thôi. Ta muốn bảo vệ Ma tộc khỏi con người. Thế nhưng vì bản thân vốn từng là con người, ta cũng không thể căm ghét con người. Nếu có thể, ta muốn xây dựng một đất nước nơi con người và Ma tộc có thể cùng nhau sinh sống.”
Ma vương đứng dậy, tiến lại gần phía tôi.
“Ta sẽ không hỏi ngươi là ai hay đã sống một cuộc đời thế nào ở tiền kiếp. Ta cũng không định vạch trần thêm những chuyện ấy. Tuy nhiên, mong ngươi hãy hiểu cho những khó khăn của ta và chiến đấu cùng ta, cùng nhau biến giấc mộng phi lý này trở thành sự thực chứ?”
Nếu vậy thì tôi đã định sẵn câu trả lời.
Tôi đứng dậy khỏi ghế, quỳ một gối trước mặt Ma vương.
“Thần bây giờ là một thành viên của Ma tộc, là một người sói. Xin hãy tận dụng thần để giảm thiểu tối đa máu của loài người lẫn Ma tộc đổ xuống ở thế giới này.”
“Ta một lần nữa tiếp nhận lòng trung thành của ngươi… Cảm ơn ngươi, Vaito.”
Ma vương đặt bàn tay to nặng của mình lên vai tôi.
“Về chuyện ở Ryun Height, biết ngươi là người chuyển sinh nên ta rất an tâm giao phó cho ngươi. Hãy chào đón Tổng trấn Airia trở thành một đồng minh mới của chúng ta. Các chi tiết sẽ được quyết định trong buổi hội nghị sau.”
Ồ, được rồi. Cô ấy hẳn sẽ vui lắm.
“Đương nhiên, từ nay về sau ngươi sẽ nhận được sự khuyến khích nhiều hơn nữa. Ta kỳ vọng vào ngươi đấy.”
“Vâng! Tuy vẫn chưa thể bình tâm lại được, nhưng thần sẽ dốc hết sức lực!”
“Ngươi câu nệ hơn ta tưởng đấy.”
Ma vương cười khổ khiến tôi cũng cười theo.
“Chậc chậc, lại có dịp bị ghét rồi. Ngươi sẽ nghe câu chuyện khó khăn của ta trong khi dùng bữa tối cùng nhau chứ?”
“Vâng, chắc chắn rồi.”