Grimgar - Ảo ảnh và tro tàn - Tập 2
Thanh kiếm của kobold chém tới. Trút xuống đầu cậu. Haruhiro giơ cánh tay lên. Cậu định đỡ đòn này. Mặc dù cậu cũng biết là không kịp.
“Angerrrrrrr [Cú đâm phẫn nộ]…!”
Cậu tưởng là đã muộn.
Nếu không có Ranta nhảy vọt tới đâm trúng cổ họng con kobold, Haruhiro chắc chắn đã vỡ đầu.
“Tránh đường cho ngài Ranta nào…!”
Hoá ra Ranta vẫn còn đủ sức để di chuyển như thế. Ranta vung thanh trường kiếm. Cơ thể cậu ta xoay tròn đưa thanh trường kiếm quạt một đường dứt khoát. Rồi Ranta bất thình lình xoay người theo hướng ngược lại. “Exhaust [Bài xích hệ]…!”
“Hả?” Haruhiro há hốc mồm.
Tấn công bằng mông. Ranta dùng chiêu Exhaust để lui gấp về sau, va mông chứ không phải va người vào con kobold đứng ngay đó và hất văng nó. “Á ha ha ha ha! Ta thật quá đỉnh…!”
“Cảm ơn…!”
Sau khi Moguzou triệt hạ một con kobold với tuyệt chiêu Rage Blow [Cú đánh thịnh nộ] trong đường tơ kẽ tóc, Merry với cây tích trượng dùng chiêu Smash [Cường đả] đánh ngã một con khác. Yume vừa thét lên vừa dùng dao săn buộc một con kobold phải lùi lại, còn Shihoru tung một đòn bằng cây trượng của mình. “Haruhiro!” Ranta đỡ que cời của con kobold bằng chiếc mũ giáp, rồi đâm thanh trường kiếm vào giữa bụng nó. “Mày yếu như sên, nên phải cẩn thận đấy, đồ ngáo! Nếu đến cả mày cũng chết thì… mệt cho tụi tao lắm…!”
“… Biết rồi!”
Tao mà lại bị mày nói thế. Ranta.
Tao không muốn nghe những lời đó từ mày, chỉ một mình mày thôi… Nhưng mày nói tao vậy cũng đáng.
Mình đã hoàn toàn bỏ cuộc. Mình đã gần như tuyệt vọng. Như thế là không được. Mình là thủ lĩnh kia mà. Dù mình không có tài năng, dù mình đúng là yếu ớt. Nhưng kể cả yếu ớt thì người ta vẫn có thể không bỏ cuộc mà. Bình tĩnh lại nào. Bình tĩnh bây giờ cũng là vô ích, nhưng mình vẫn sẽ làm. Không được nhụt chí.
Kẻ địch là tụi kobold ư? Không.
Chính là bản thân mình, một kẻ quá ư yếu đuối.
“Merry! Còn bao xa nữa mới đến giếng…!?”
“Một xíu nữa!”
“Tốt! Cố lên, mọi người! Tụi mình nhất định sẽ tới đích! Bám sát vào vách đi! Nếu gặp nguy thì quay hẳn lưng vào tường nhé! Bị bao vây ba phía vẫn tốt hơn là tứ bề thọ địch! Ranta, nhờ mày làm tiên phong! Moguzou bọc hậu! Yume và Merry lo hai cánh! Shihoru, đừng làm gì quá sức! Cùng tiến lên nào, từng chút một…!”
Không một người nào trong đội không bị thương.
Đúng hơn là mọi người đều thương tích đầy mình. Tuy vậy, bọn cậu không hề mất khí thế. Duy chỉ có Haruhiro đã một lần suýt nản lòng, nhưng giờ cậu ổn.
Khi quan sát kĩ, bọn cậu nhận ra vòng vây của lũ kobold không hề dày. Cả bọn không đến nỗi bị bao vây bởi mười hay hai mươi lớp kobold. Số lượng đúng là đông, nhưng lại thiếu độ gắn kết. Chúng di chuyển không theo trật tự nào, và hễ bọn cậu phản công thì chúng sẽ hoảng sợ rút lui. Có lẽ chính sự áp đảo về quân số khiến chúng không thể nghiêm túc chiến đấu. Đương nhiên không phải chúng đang chơi đùa, nhưng trông chúng như thể muốn đuổi bắt, chế giễu bọn Haruhiro hơn là dồn ép để ra tay kết liễu. Đương nhiên, tụi Haruhiro thì đang dốc hết sức lực một cách cực kì nghiêm túc, sẽ tiêu diệt bất cứ con kobold nào cản đường không chút nương tay. Thử đặt mình vào vị trí một con kobold, bỏ chạy vẫn hơn là giơ đầu chịu chết. Kết quả là vòng vây khá lỏng lẻo, nhờ đó, tụi Haruhiro vẫn có thể tiếp tục xoay xở mà chạy trốn.
Khiếp thì khiếp thật, nhưng bọn cậu không hoảng sợ trên mức cần thiết. Đánh giá một mối nguy đáng sợ hơn thực tế rồi hoảng loạn sẽ khiến người ta không thể làm được những điều bình thường họ có thể làm.
“Giếng kia rồi…! Shihoru, cậu leo lên thang trước đi! Kế đến là Merry! Rồi lần lượt theo thứ tự Yume, tớ, Ranta, Moguzou nhé…!”
Ranta, Merry, Yume, rồi đến Haruhiro mở đường tới giếng. Giếng này nhỏ, chỉ gắn duy nhất một chiếc thang dây. Shihoru đã đu được cả tay và chân lên chiếc thang đó. Cô ấy có vẻ hơi ngập ngừng, nhưng giờ mà thúc giục sẽ phản tác dụng ngay.
“Không sao đâu! Cậu không cần phải vội!” Haruhiro nói với Shihoru. Đột nhiên, trong một thoáng, cậu lại nhìn thấy đường sáng mờ mờ ấy. Có một con kobold đang tình cờ quay lưng về phía cậu. Cơ thể Haruhiro lập tức chuyển động một cách trơn tru, lưỡi dao găm cắm phập vào lưng con kobold.
Tới lượt Merry bắt đầu leo lên thang. Yume chuẩn bị nối gót.
“Lên đi, Haruhiro…!” Ranta cởi chiếc mũ heaume trông như cái xô bị móp ra, nhằm lũ kobold mà ném. “Chết này! Exhaust [Bài xích hệ]! Hatred [Nhát chém thù hận]…!”
Ranta lại được phen thể hiện những pha hành động khéo léo và đầy táo bạo. Với chiêu Exhaust, cậu ta cho con kobold đằng sau lãnh đủ đòn tấn công bằng mông, rồi lại lập tức phóng lên tặng cho con kobold phía trước một nhát kiếm bằng kĩ năng Hatred.
“U ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô…!” Moguzou trấn áp lũ kobold xung quanh bằng chiêu War Cry [Tiếng thét xung trận]. Chính là lúc này.
Haruhiro thoăn thoắt trèo lên thang. Cậu khá giỏi những việc kiểu này.
“Tiếp theo! Lên đi, Ranta…!”
“… Khỏi! Moguzou, ông lên trước…!” Ranta nói, đập thanh trường kiếm vào lưng Moguzou. “Lẹ lẹ lên! Ông vốn chậm chạp mà…!”
“Hơ? Hở!?” Trông Moguzou không hẳn là đồng ý, nhưng vì quá ngạc nhiên nên cậu ấy trót làm theo lời Ranta. Vì Moguzou leo lên nên Haruhiro cũng không thể ngừng lại. Cậu chỉ còn cách tiếp tục trèo.
“Ê, Ranta…! Nhanh lên…!”
“Ờ!”
Cậu nghe thấy tiếng đáp. Nhưng ở đầu dây bên dưới không thấy bóng Ranta.
Không phải Ranta, mà là một con kobold đang trèo lên thang dây.
“Khốn, kiếp!” Moguzou đá văng nó xuống, nhưng một con khác lại xông lên.
“Cậu lên hẳn đi đã!” Haruhiro đã trèo lên được tầng bốn, chìa tay định kéo Moguzou lên, nhưng nặng thật, nặng quá đi mất. “Ôi ôi ôi…!?”
“Để tụi này giúp!” Merry, Yume và Shihoru mỗi người góp một tay, cuối cùng cũng kéo được Moguzou lên tầng thứ tư của mỏ. Vậy là tạm ổn, nhưng còn Ranta. Ranta thì sao? Không phải Ranta mà bọn kobold mới là kẻ đang ùn ùn trèo lên thang.
“Rantaaaaaa…!”
Haruhiro cất tiếng gọi, nhưng Ranta không trả lời… À đâu.
“Đi trước đi…! Tôi sẽ theo sau…!”
Cậu loáng thoáng nghe được giọng nói đó, lẫn trong tiếng sủa của lũ kobold.
“Cậu ấy bảo sẽ theo sau…! Vậy thì Moguzou, hạ lũ kobold đang leo lên đi…!”
“Hừ…!” Moguzou đâm thanh cự kiếm về phía lũ kobold đang trèo lên thang. “Hừ, hừ, hừ…!”
Một con bị bằm nát mặt buông tay, kéo theo những con kobold khác rơi xuống. Tụi kobold phía dưới vẫn gào rú điên cuồng nhưng không leo lên nữa, có lẽ chúng sợ phải chịu chung cảnh ngộ.
“… Cái thang!” Shihoru nắm lấy chiếc thang dây.
Phải rồi. Nếu kéo thang lên…
“Tớ hiểu rồi!” Haruhiro vội vã cùng Shihoru bắt đầu cuốn cái thang dây lại, nhưng đến giữa chừng cậu bỗng dừng tay. “… Nhưng, nhưng còn…”
Yume đặt tay lên thành giếng và nhòm xuống. “Ranta…!”
“Trước hết vẫn phải làm thế này…!” Shihoru nói. Haruhiro gật đầu rồi nhấc chiếc thang lên. Đúng vậy. Đợi cho bọn kobold bỏ cuộc và rời đi chỗ khác, bọn cậu lại thả cái thang xuống là được. Chứ với tình hình này, có lẽ Ranta cũng chẳng thể đến gần cái giếng.
Ranta. Cậu ta có chạy trốn được chưa? Cậu ta chuồn êm rồi chứ? Nói thật là Haruhiro khó lòng nghĩ được như vậy. Ranta thường gặp may mắn quỷ quái, nhưng lần này thứ vận may đó cũng chẳng giúp được cậu ta.
“Thằng điên đó!” Haruhiro đấm tay xuống đất. “‘Đi trước đi’ cái gì chứ, muốn ra vẻ ngầu đây mà…! Không giống hắn chút nào! Vốn dĩ hắn có ngầu tí nào đâu! Làm cái trò khỉ gì vậy…!”
Không ai nói một câu nào.
Bên dưới, lũ kobold lại lao nhao ầm ĩ.
… Ôi…
Làm sao bây giờ? Làm thế nào mới được chứ?
Tụi Haruhiro đã thoát nạn. Mặc dù mình mẩy te tua, nhưng không đứa nào bị thương tới mức không đi lại được.
Trừ Ranta.
Nếu Ranta cũng đang ở đây thì cả bọn sẽ ra khỏi mỏ ngay không cần suy nghĩ. Mục tiêu của nhóm là chạy thẳng một mạch ra bên ngoài.
Đấy là nếu có Ranta.
Có lẽ, kể cả không có Ranta, bọn cậu vẫn ra khỏi mỏ được.
Bằng cách bỏ Ranta lại.
Đi cứu cậu ta? Xuống tầng năm từ một cái giếng khác rồi tìm Ranta? Đương nhiên làm vậy rất nguy hiểm. Đại khái bọn cậu còn chẳng biết Ranta còn sống hay không. Có thể cậu ta đã hi sinh anh dũng rồi. Nếu quả thật Ranta đã chết, cả bọn dù có làm gì cũng chỉ là những nỗ lực vô ích mà thôi.
… Mình, đang nghĩ, cái quỷ gì vậy?
Sao mình lại nghĩ nếu Ranta đã chết.
Nhưng trong bài toán thực tế, khả năng đó có thể xảy ra. Haruhiro không dám nghĩ rằng Ranta sẽ trốn thoát được khi bị đám kobold đông như kiến cỏ đuổi theo, hơn nữa lại chỉ có một mình. Ít nhất, nếu là Haruhiro ở trong tình cảnh đó thì vô vọng. Có lẽ đến giai đoạn nào đó cậu cũng sẽ bỏ cuộc thôi.
Thế còn Ranta… thì sao?
Có lẽ cậu ta sẽ không bỏ cuộc.
“Haru.”
Nghe tiếng Merry gọi, Haruhiro bừng tỉnh.
Tệ thật.
Mình đắm chìm trong suy nghĩ quá.
“Ơ, sa… sao?”
“Có địch!”
Haruhiro rất muốn nghĩ là: “Chém gió…”, nhưng đó lại là sự thật.
Liếc mắt về hướng tay Merry chỉ, cậu thấy lũ kobold đang chạy tới. Là elder. Dẫn theo cả worker nữa.
“Đông như quân Nguyên ấy!” Yume hét lên bằng giọng như sắp khóc.
“Là… là… làm thế…” Moguzou rối hết cả lên. Shihoru lắc đầu quầy quậy như đang từ chối chấp nhận hiện thực này: “Ph… Phải… chạy… chạy thôi!” Trong chốc lát, đầu óc Haruhiro trống rỗng. Chỉ đúng một lát thôi. Không có chỗ cho phiền muộn lúc này. Haruhiro đứng phắt dậy.
“… Chạy thôi!”
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về Wings Books – NXB Kim Đồng.]