Làm bạn thân có khó không - Tập 2
Tôi trở về nhà trong trạng thái loạng choạng và cứ thế nằm vật ra sàn trong phòng trà. Bây giờ đã là tám giờ tối. Sau khi bị hút một lượng máu lớn và món nước cống của bữa trưa phát huy tác dụng, tôi lên cơn đau bụng và phải vào nhà vệ sinh ở cửa hàng tiện lợi giải quyết vấn đề rồi mới trở về.
…Hôm nay là một ngày dài đằng đẵng. Tôi có cảm giác mình vừa tiêu hao phần sức lực của mười ngày chỉ cho một ngày hôm nay. Từ lần sau phải sắp xếp lịch trình hợp lý hơn mới được.
(Thôi nhịn ăn tối luôn vậy. Mình chẳng còn sức để úp mì gói nữa…)
Tôi vừa nằm bẹp vừa nghĩ như vậy thì…
Đột nhiên có một tên nhòm vào mặt tôi. Hắn chính là Toutetsu… với khuôn mặt quen thuộc, dung mạo tầm thường và giống hệt tôi.
Có vẻ như hắn ta cũng chịu nghe lời tôi đấy chứ, ở yên trong cơ thể tôi cho đến khi về nhà. Tên “Ma Thần” này cũng biết giữ lời thật đó.
“Cậu chủ, nom cậu mệt quá nhỉ.”
“Có nhiều chuyện xảy ra quá…”
“Tôi cũng nắm được đại khái tình hình. Thi thoảng tôi có thức dậy mà. Nhưng phải công nhận cậu chủ được nhiều người yêu mến thật đó.”
“Cứ đà này thì chưa hết mùa hè tôi đã chết vì kiệt sức mất…”
“Nghe như kiếp ve sầu ấy nhỉ. Cậu đợi một chút. Tôi sẽ đi làm món cơm trà cho cậu.”
Toutetsu cười vô tư rồi biến vào nhà bếp.
Chẳng bao lâu sau, hắn ta quay lại với món cơm trà trên tay, tuy là đồ ăn sẵn nhưng mà ngon tuyệt hảo. Cá hồi ướp muối xé sợi một cách cẩn thận và ở trên là chút gia vị wasabi… So với Yukimiya thì tên này nấu ăn giỏi hơn hẳn.
“Phù. Nhờ món này mà mới có cảm giác sống lại được chút.”
“Cậu làm ơn giữ gìn thân thể của mình nha. Nếu cậu chủ mà chết là tôi gặp rắc rối to.”
Sự lo lắng của Toutetsu cũng không phải là vô lý. Bởi nếu không có vật chứa thì Ma Thần không thể tồn tại ở thế giới này.
Giả sử tôi mà chết thì Toutetsu lại phải đi tìm vật chủ mới. Nhưng có quá ít người có thể chịu đựng được Ma Thần… Nghe nói đa phần là ngay từ thời điểm bị nhập vào sẽ tan xác ngay.
Nhân tiện nói thêm, hình như Ma Thần cũng không thể tự tiện “chuyển nhà” theo ý thích được. Nghe đâu bọn chúng cũng có điều kiện của riêng mình.
Một là― Vật chủ đang chứa chết đi.
Hoặc là― nếu vật chủ hiện tại vẫn còn sống thì bọn chúng phải nhận được sự đồng ý cho phép “chuyển nhà” của vật chủ hiện tại.
Tức là phải thỏa mãn một trong hai điều kiện trên thì mới được phép đổi vật chủ nhưng mà… thành thật mà nói, tôi thấy điều kiện đó chẳng có gì là khó đáp ứng cả.
Điều kiện thứ nhất coi như là lẽ đương nhiên rồi, còn điều kiện thứ hai thì tôi nghĩ chẳng có ai lại không đồng ý cả. Ngược lại, việc nhận được sự đồng ý chấp thuận của vật chủ mới, tôi thấy nó còn khó gấp trăm lần.
(Như mình đây, mình đồng ý cả hai tay hai chân cho phép hắn rời đi luôn ấy chứ. Kể cả có bắt các thêm tiền, mình cũng chịu.)
Tôi còn đang nghĩ… liệu có nên nhờ gánh xiếc rong nào thu nạp hắn không.
Ở phía bên kia chiếc bàn, Toutetsu vừa húp trà sùm sụp vừa nói.
“Nhưng mà phải công nhận là vật chủ của… Bạch hổ, Thanh Long và Chu Tước, ai nấy đều là hàng xịn nhỉ.”
“Ế?”
“Trong đó vật chủ của Hoàng Long là ưu tú nhất từ trước tới giờ. Bảo sao Konton bị đánh cho tan xác là phải.”
…Những lời nói đó của Toutetsu kéo theo một cơn căng thẳng chạy dọc sống lưng tôi.
Có lẽ nào, nguyên cả một ngày hôm nay hắn ẩn nấp ở trong cơ thể tôi để quan sát kẻ địch? Điều tra xem họ là ai, có tính cách và điểm yếu như thế nào?
Nếu đúng là như vậy thì tôi chính là kẻ đã tiếp tay cho âm mưu của hắn. Tôi đã tiết lộ hết các bí mật của lần lượt từng người một.
“Ngươi… Không lẽ nào ngươi định làm điều đó?”
Tôi hốt hoảng hỏi lại, Toutetsu liền “Hả?” với vẻ mặt ngơ ngác.
“Làm gì là làm gì cơ?”
“Rồi ngươi sẽ xâm chiếm ý thức của ta và chiến đấu với Ryuuga? Để thâu tóm thế giới này…”
Trước câu hỏi của tôi, Toutetsu chỉnh lại tư thế ngồi. Hắn ta nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc. Mặc dù bình thường luôn mang vẻ mặt vô tư đần độn nhưng quả nhiên hắn ta vẫn là một Ma Thần.
“Nói về chuyện đó thì thưa cậu chủ, giờ tôi không còn là một thằng trẻ trâu nữa rồi.”
“Hả?”
Câu trả lời ngoài dự kiến, lần này đến lượt tôi ngơ ngác.
“…Ý ngươi là gì?”
“Tôi sẽ không đánh nhau nữa. Và sẽ không động vào con người nữa.”
Không thể bỏ qua lời nói này được. Mặc dù tôi không muốn làm Boss cuối nhưng địa vị của Toutetsu và tôi là hoàn toàn khác nhau. Hắn ta là một Ma Thần cơ mà.
“Có hai lí do. Lí do thứ nhất đó là, có lẽ tôi không thể kiểm soát lý trí của cậu chủ được.”
“Tại sao! Konton đã chi phối ý thức của Kyouka-chan đấy thôi! Mặc dù có bị phản kháng lại một chút!”
“Đó cũng chính là con dao hai lưỡi! Như cậu cũng biết rồi đấy, điều kiện bắt buộc để chúng tôi có thể nhập vào người vật chủ là người đó phải có ‘tố chất của một vật chủ’, và những người như thế dĩ nhiên họ sẽ có năng lực kháng cự rất tốt. Bản thân Konton cũng đã phải rất khổ sở trong việc kiểm soát lý trí của Hinomori Kyouka đấy thôi?”
Nói mới nhớ, trước khi Ma Thần Konton thức tỉnh.
Kyouka đã bị sốt và nằm li bì suốt mấy ngày. Có lẽ khi ấy cô bé đang chiến đấu với Ma Thần.
Như vậy, những người có khả năng chứa được Ma Thần đều là những người có tinh thần quật cường. Điều này đối với các Ma Thần quả nhiên là một trở ngại. Như Konton cũng vì thế mà phải chịu chết.
“Nói ở đây thôi nhé, nhưng khả năng kháng cự của cậu chủ còn mạnh hơn thế nhiều. Theo như tính toán của tôi thì nó mạnh hơn Hinomori Kyouka vài lần. Nếu như làm không tốt thì ngược lại rất có thể chính bản thân tôi sẽ bị kiểm soát.”
“Tôi…Tôi mạnh đến vậy cơ à?”
“Đây là khả năng bẩm sinh rồi… Cậu chủ không phải là một người bình thường đâu nha. Là Kobayashi mạnh nhất từ trước tới giờ đó.”
“Chả vui gì cả, chả ngầu gì cả!”
Tôi cần cóc gì tố chất của vật chủ đâu cơ chứ. Cái đó chẳng có giá trị gì cho vai bạn thân cả. Ngược lại chỉ thêm vướng chân mà thôi.
“Thế còn một lí do nữa là gì?”
Tạm gác vấn đề liên quan đến bản thân sang một bên, tôi quay trở về với chủ đề chính.
Toutetsu nói có hai lí do khiến hắn muốn từ bỏ sứ mệnh diệt vong của mình. Tôi phải nghe xong đã rồi mới khuyên nhủ hắn được.
“Cái…Cái đó.”
Đột nhiên Toutetsu líu cả lưỡi lại.
Hắn né tránh ánh mắt của tôi, gãi gãi thái dương và quay mông sang hướng khác, chỉnh lại tư thế ngồi. Một hành động không hợp với Boss cuối chút nào cả.
“Cái đó, cũng phải nói ra thật sao…”
“Dĩ nhiên rồi. Tôi là vật chủ của cậu, nên tôi có quyền được biết.”
“Ự… khó nói ghê.”
Sau chừng hai mươi giây nhì nhèo, cuối cùng Toutetsu cũng mở miệng.
Cớ làm sao mà lại cứ có vẻ thẹn thùng e ngại, nhìn đến là tởm.
“Vì… tôi không muốn đối đầu với… Hinomori Ryuuga.”
“Tại sao không?”
“Vì…Vì… Hinomori Ryuuga nhìn… nhìn dễ thương mà.”
“………”
“Nói thật là tôi không muốn bị ghét… tôi thích cứ như bây giờ, cậu làm cầu nối để tôi có thể làm bạn trai của cô ấy…”
“Đừng có mê mệt cô ấy chứ!”
Mặc dù đang mệt lả người nhưng tôi không kiềm chế được mà đứng phắt dậy rồi gào lên.
Hắn ta đang nói chuyện quái quỷ gì vậy! Tại sao lại đỏ mặt! Hắn ta là Boss cuối cơ mà! Là một Ma Thần cơ mà! Là Tứ Hung cơ mà!
Trong khi tôi cố gắng nhường nào để có thể quay trở về với vị trí bạn thân, thì hắn lại có nguyện vọng vào vai “người yêu”!?
Thay vì tìm cách hạ gục Ryuuga thì lại phải long cô ấy!?
“Nghe này Tet-chan. Giờ tôi chỉ muốn quay trở về với vai bạn thân của Ryuuga mà thôi! Tôi chỉ muốn gửi cậu lên chợ đấu giá Yahoo! Auctions để bán quách đi cho xong, và tôi sẵn sàng chịu phí vận chuyển!”
“Đừ…Đừng làm như vậy mà. Như thế thì tôi làm sao có thể xem show diễn cosplay của Ryuuga-tan được nữa chứuuu!”
“Đừng có gọi là Ryuuga-tan như thế! Cô ấy chính là người thừa kế Long Thần đó!”
“Cậu chủ thích bộ cosplay nào nhất?”
“Bunny girl!”
“Tôi thì có lẽ là thích bộ y tá nhất. Bộ hầu gái hôm nay cũng đẹp thật đấy.”
“Không, ngươi chẳng biết gì hết. Cặp mông mỹ miều của cô ấy, khi mặc thêm đuôi thỏ vào càng phát huy được ma lực… đúng không! Thân là Boss cuối thì phải biết thưởng thức hơn một chút chứ!”
Tôi vừa nói vừa đập bàn thùm thụp nhưng Toutetsu không chịu nghe.
Hắn ta mơ màng đưa hai tay lên ôm má và hồi tưởng đến những bộ cosplay của Ryuuga đến chảy cả nước dãi… Thôi thế là sắp kết thúc rồi. Tên Ma Thần này. Hắn chẳng được tích sự gì hết.
“Thôi được rồi! Tôi sẽ hỗ trợ cậu! Nhưng cậu cũng phải chiến đấu vì tôi, Tet-chan!”
“Tôi không thể tấn công Ryuuga-tan được đâu cậu chủ… Lỡ cô ấy bị thương thì sao?”
“Cô ấy có khả năng trị thương mà! Nên không thành vấn đề!”
“Haizz. Tôi muốn chơi trò đuổi bắt với Ryuuga-tan cơ.”
“Cậu có nghe tôi nói không thì bảo!”
“Tôi muốn được nghe cô ấy gọi là Tet-chan quá đi mất….”
“Đi mà hủy hoại thế giới đi!”
“À hay là thế này, tôi đi tiêu diệt hai tên Tứ Hung còn lại nhé? Và giết hết đám Tông đồ nhé?”
“Trời ạ, câu chuyện đang diễn biến theo chiều hướng gì thế này! Tập hai rốt cuộc là thế nào đây!”
Khoảng gần một giờ đồng hồ sau đó, tôi tìm đủ mọi cách thuyết phục Toutetsu nhưng hắn không bỏ vào đầu.
Hắn chỉ một mực lảm nhảm “Ryuuga-tan, Ryuuga-tan” mà thôi.
(Đến nước này― đành phải tạm hoãn công cuộc trở về làm vai bạn thân của Ryuuga đã.)
Phải đánh bại Ryuuga với tư cách là một Boss cuối trước đã.
Phải đưa tập hai về với đúng quỹ đạo cần phải có của nó trước đã.
Bây giờ không phải là lúc lo lắng về việc bị phê bình vì “Boss cuối trong tập hai là người thân thiết với nhân vật chính” nữa rồi. Nếu cứ bỏ mặc như thế này thì Toutetsu sẽ tự động từ bỏ vai diễn của mình mất.
(Đành phải làm thôi. Boss cuối. Đành phải đứng ở vị trí kẻ thù của Ryuuga thôi.)
Đầu tiên là nhờ Ryuuga hạ gục Boss cuối, sau đó trút bỏ mọi hoài nghi và trở về với một thân phận hoàn toàn trong sạch. Vị trí bạn thân mà tôi hằng theo đuổi là câu chuyện sau đó.
…Nghĩ đi nghĩ lại thì cách để thoát khỏi Ma Thần không chỉ có “một là vật chủ chết đi” hoặc “hai là phải nhận được sự chấp thuận của vật chủ”. Đó chỉ là điều kiện của Ma Thần mà thôi. Xét về phía của vật chủ thì chỉ cần Ma Thần đó bị tiêu diệt là được. Đây chính là cách giải quyết gọn lẹ nhất.
(Không sao. Kyouka chính là bằng chứng sống rõ ràng nhất về việc Ma Thần chết nhưng vật chủ vẫn bình an vô sự. Nếu có thể xử lý được Tet-chan thì mình sẽ trở về là một người bình thường.)
Cho dù là Boss cuối hay là bạn thân thì vai trò “làm cho nhân vật chính tỏa sáng” ở trong thâm tâm tôi chưa bao giờ thay đổi.
Và như vậy thì Kobayashi Ichirou― phải thử đóng vai ác mới được.
Cần mang tới sự xáo trộn và sợ hãi cho thế giới này mới được. Phải đẩy nhóm Ryuuga vào tình cảnh khó khăn mới được.
Phải làm ngay trong mùa hè này.
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về công ty Tsuki Light Novel.]