Re:Monster - Hồi Sinh Thành Quái Vật - Tập 2
[NGÀY 61]
Lâu lắm rồi tôi mới cùng Gobukichi đi săn ở địa phận chưa được khám phá trong rừng. Đến chiều, chúng tôi phát hiện ra một nhóm mười hai người có vũ trang ẩn nấp ở khu vực này.
Đám con người ấy ngụy trang bằng những chiếc áo khoác màu tối để có thể hòa mình trong khu rừng khi mặt trời xuống núi. Bọn chúng vừa cảnh giác xung quanh, vừa nhanh chóng tiến đến chỗ của tộc Elf. Tốc độ của bọn chúng nói là nhanh nhưng thật ra quá chậm so với chúng tôi. Mà so sánh như vậy thì cũng thật tội cho chúng.
Tôi đoán chừng bọn chúng chính là trinh sát do con người phái đến để thu thập tin tức của tộc Elf mà sắp tới sẽ phải đối đầu.
Tất nhiên chúng tôi có thể vờ như không thấy nhưng cơn tò mò nổi lên nên quyết định bám theo đám con người đó.
Hai tên Ogre với thân hình to lớn, cao hơn 250cm thế này thì bình thường có muốn ẩn núp cũng thật quá nổi bật. Nhưng hai tên Ogre đó là tôi và Gobukichi nên sẽ không có chuyện bị kẻ thù phát hiện.
Mới sinh ra được bốn ngày chúng tôi đã phải tự mình đi săn để kiếm ăn. Kể từ lúc ấy cho đến bây giờ, nếu phát hiện con mồi chúng tôi sẽ không vội lao vào tấn công trực diện mà vừa ẩn nấp, vừa theo dõi động tĩnh của con mồi, sau đó sẽ tấn công từ góc chết. Chúng tôi hành động như những kẻ ám sát thực thụ. Nhờ đó mà kĩ thuật ẩn mình của tôi và Gobukichi đã được rèn giũa tới một cấp độ không thể xem thường. Cơ thể to lớn của tộc Orge hòa vào môi trường xung quanh khiến kẻ thù không thể cảm nhận được sự hiện diện của chúng tôi.
Thêm vào đó, tôi còn có kĩ năng “Ẩn mình” nên nếu cần có thể che giấu cho Gobukichi một cách dễ dàng. Đám người kia chắc chắn không thể phát hiện được chúng tôi. Vì thế mà chúng tôi vẫn cứ tiếp tục theo dõi chúng.
Sau một khoảng thời gian ngắn, đám người đang lặng lẽ tiến vào bên trong khu rừng kia cuối cùng đã đến được con đường độc đạo trong rừng. Không biết có phải vì tộc Elf đã đi lại nhiều lần qua con đường này hay không mà tôi có thể nhìn thấy rất nhiều dấu chân của bọn họ.
Có vẻ như con đường này chính là mục tiêu của bọn chúng. Đám người này bắt đầu sắp xếp đội hình chữ U để bao vây trái phải con đường.
Sau khi sắp xếp đội hình xong xuôi, bọn chúng chuyển sang chuẩn bị vũ khí. Mỗi tên cầm một chiếc nỏ trên tay, còn một chiếc lại đặt trên mặt đất, để có thể sử dụng ngay khi cần thiết, sau đó chúng bắt đầu ẩn mình chờ đợi.
Bọn chúng thở nhè nhẹ và hầu như không di chuyển chút nào. Chúng úp người xuống để không bị phát hiện, hệt như những con thú ăn thịt trước khi chồm ra bắt lấy con mồi.
Mai phục thế này, cho dù mục tiêu có tiến lại gần thì bọn chúng cũng không bị phát hiện.
Tôi phải công nhận kĩ năng ẩn mình của chúng cũng khá cao cấp. Nhưng dù sao thì vẫn còn kém xa những kẻ sinh sống trong môi trường hoang dã như chúng tôi.
Sau khi vào vị trí, tư thế chiến đấu cũng đã sẵn sàng, nếu tiến hành tập kích thì khả năng cao sẽ khiến đối thủ trở tay không kịp. Bọn chúng lại còn trang bị những hai chiếc nỏ, sau khi liên tục bắn vào kẻ thù, chắc chắn bọn chúng sẽ lao vào đánh cận chiến. Từ những gì bọn chúng chuẩn bị tôi đoán được như thế. Nếu đổi lại là tôi thì cũng sẽ làm như vậy.
Tộc Elf thường thích sử dụng những bộ trang bị bằng da gọn nhẹ, dễ di chuyển nên khó mà ngăn chặn được một mũi tên vốn có thể xuyên thủng cả giáp bằng kim loại.
Nhưng nếu những trang bị bằng da đó là vật phẩm ma pháp, hoặc đã được cường hóa bằng ma pháp thì lại là một câu chuyện khác. Nhưng dù sao cũng không thể ngờ con người, dù vẫn chưa xâm nhập vào khu rừng một cách công khai, hiện tại đã đóng quân ở rất gần đây, hơn nữa còn chuẩn bị kĩ lưỡng đến mức này.
Mục tiêu chuyến xâm nhập của đám con người này là gì? Thắc mắc điều này nên tôi quyết định sẽ nghe lén cuộc nói chuyện của bọn chúng bằng tơ điện thoại, được làm từ những sợi tơ cực mảnh bắn ra từ đầu ngón tay, sau đó vươn tới chỗ của đám con người.
Bắt đầu nghe lén – Nghe lén thành công.
Hóa ra lí do bọn chúng phục kích ở đây là vì muốn bắt cóc con gái cưng của tộc trưởng tộc Elf. Nhân tiện giải thích thêm, tộc Elf được hình thành từ nhiều bộ lạc. Đại diện của các bộ lạcsẽ tham gia vào “Hội nghị bàn tròn” để bàn bạc các quyết sách của tộc Elf. Nghị trưởng hiện tại của hội nghị cũng chính là tộc trưởng.
Thông thường, tôi không nghĩ gia đình của những nhân vật sừng sỏ quan trọng như vậy lại rời khỏi bộ lạc trong lúc nguy hiểm thế này. Nhưng có vẻ như cô con gái rượu của tộc trưởng đã đi đến buổi lễ “Earl Veil” của tộc Elf. Trên đường về có lẽ họ sẽ đi ngang qua con đường này.
Trong buổi lễ “Earl Veil”, bọn họ sẽ dâng lên thánh địa của tộc Elf – vốn được gọi là “Dòng suối linh hồn” – lễ vật như các loại quả quý hiếm mọc trong rừng và các thanh kiếm quý báu do chính tay tộc Elf làm ra. Ngoài ra, họ còn chọn ra một thiếu nữ để nhảy múa, mua vui cho các vị thần. Thiếu nữ Elf này được gọi là “thiếu nữ miếu thờ của Sarah”.
Trong một thế giới mà “Thần” có tồn tại này thì những nghi lễ như thế mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng. Nếu làm Thần linh hài lòng có khi lại nhận được sự bảo hộ trực tiếp, hơn thế nữa, để không bị mất đi những phước lành từ rừng, nó là một tập tục không thể thiếu được. Với ý nghĩa như vậy, đây cũng không phải là chuyện mà chúng tôi không liên quan.
Nhưng lần này, có vẻ như con người dự định mai phục tộc Elf ngay sau khi buổi lễ diễn ra.
Dựa vào sự chuẩn bị và cuộc nói chuyện của chúng, có vẻ đám con người dự định sẽ giết sạch cả người chủ trì buổi lễ lẫn đám cận vệ đang hộ tống cô con gái cưng đó.
Dùng máu để nhuộm đỏ cả lối về từ buổi lễ có thể xem như một hành động báng bổ “Thần”. Nhưng tôi không biết con người nghĩ gì về chuyện này nên trước hết tạm gác chuyện đó sang một bên.
Quan trọng hơn, theo những gì tôi nghe lén được từ cuộc nói chuyện của bọn chúng, tôi đoán rằng trong tộc Elf có kẻ phản bội. Mặc dù không thể xác định rõ kẻ phản bội đó là ai nhưng dẫu sao đây cũng là một tin tức quan trọng.
Những kẻ vì không muốn chết mà bất chấp tất cả, bao gồm phản bội đồng đội, không phải là hiếm. Chỉ cần là chuyện liên quan đến quyền lợi thì bọn chúng lại xuất hiện. Mấy chuyện này cũng chẳng liên quan đến tôi nên dù có ra sao thì cũng vậy, nhưng nếu có cơ hội thì tôi sẽ tranh thủ kiếm thêm chút ít từ những chuyện này.
Gobukichi đã quá mệt mỏi vì phải chờ đợi nên tôi để cậu ta ra chỗ khác để đi săn. Nếu có việc gì xảy ra tôi sẽ báo cho cậu ta biết thông qua khuyên tai liên lạc. Còn tôi thì trước hết sẽ ngồi quan sát diễn biến sự việc.
Hơn hai tiếng sau, mọi chuyện đã bắt đầu.
Một nhóm gồm những mĩ nam, mĩ nữ của tộc Elf đang từ từ tiến vào cái bẫy của một đám đi săn đã túc trực ở đây suốt mấy tiếng.
Cô tiểu thư Elf sắp bị bắt cóc kia đang ngồi trên chiếc kiệu được khiêng bởi bốn nam nhân tộc Elf. Chắc chắn thiếu nữ Elf với nét mặt ưu sầu, ánh mắt nhìn xuống dưới kia chính là “thiếu nữ miếu thờ của Sarah”. Từ vẻ bề ngoài, đoán chừng cô ấy khoảng mười tám, hai mươi tuổi, gương mặt trung tính, mái tóc bạc có chút ánh xanh dài đến tận lưng. Làn da không một tì vết trắng như tuyết, đôi mắt màu xanh trong veo ẩn chứa sự thông thái như có thể nhìn thấu trái tim của người khác. Bộ y phục hơi xuyên thấu của cô ấy lộ ra phần lưng và vai nhưng vẫn rất sạch sẽ, gọn gàng. Một kiểu thiết kế thích hợp cho việc nhảy múa.
Có lẽ vì mới nhảy múa trong buổi lễ vừa rồi nên làn da cô ấy hơi đỏ và thấm ướt chút mồ hôi, đối lập hoàn toàn với biểu cảm ưu sầu của cô ấy. Có vẻ như sự hoạt bát, sạch sẽ, gọn gàng và khỏe mạnh phù hợp với cô ấy hơn.
Cô ấy đẹp hơn tôi tưởng rất nhiều. Tôi cảm thấy yêu dáng vẻ của cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên nên đã ngơ ngẩn ngắm nhìn. Ngay lúc đó tôi nhận ra đám con người đang ẩn nấp bắt đầu di chuyển.
Tôi đoán chừng mọi chuyện sắp sửa bắt đầu nên dùng khuyên tai liên lạc để gọi Gobukichi lại.
Nhóm con người gồm mười hai tên đó đồng loạt hành động ngay lập tức. Chúng dùng chiếc nỏ đã được chuẩn bị từ trước một phát nhắm thẳng vào mười hai người tộc Elf. Đoàn người tộc Elf vừa xuất hiện chưa đầy một giây đã bị cung tên bắn cho gục ngã không kịp phản kháng.
Chưa dừng ở đó, đám con người lại đổi sang dùng chiếc nỏ được đặt dưới chân. Lại thêm một đợt công kích mới. Những mũi tên được bắn ra đâm chết mười người tộc Elf nữa.
Tám người tộc Elf còn lại trở nên hoảng loạn vì bị tập kích bất ngờ, bọn họ định phản kích bằng cung tên nhưng không kịp nữa rồi. Đám con người đã quăng hết nỏ và nhanh chóng chạy ập đến giết sạch sẽ. Những mũi dao ngắn đâm xuyên qua cổ họng những người còn lại của tộc Elf, máu phun ra ào ạt. Cả đoàn tùy tùng tộc Elf chết trong cơn đau cùng cực.
Mọi việc diễn ra chỉ trong vòng mười mấy giây. Màn tấn công với tốc độ ánh sáng. Có thể nói rằng đám con người này kĩ thuật quá cao siêu rồi. Máu của đám Elf phụt ra rất nhiều, bắn lên áo khoác, trào ra đỏ cả mặt đất xung quanh nhưng tuyệt nhiên không nhuộm cơ thể của đám con người.
Sau đó, một gã đàn ông bắt đầu tiến lại gần thiếu nữ Elf duy nhất còn sót lại. Hắn nhét một miếng vải vào miệng cô ấy. Sau một hồi chống cự kịch liệt, cuối cùng cô ấy cũng trở nên mệt rã rời rồi lả đi. Nhìn từ một bên tôi đoán có thể cô ấy đã ngất lịm.
Đám con người đã hoàn thành nhiệm vụ mà không một vết trầy xước. Sau khi xong, bọn chúng khiêng thiếu nữ Elf chạy về đường cũ, nhanh chóng rút lui.
Trong lúc chúng rút lui, tôi đã đứng chờ sẵn ở con đường đó. Đương nhiên là vì nãy giờ tôi vẫn theo đuôi bọn họ.
Chúng tôi giữ một khoảng cách vừa phải, ngay khi thời khắc đã điểm, bọn chúng vừa xuất hiện, tôi lập tức phóng tơ vàng từ đầu ngón tay ra. Những sợi tơ chắc chắn và vô cùng nhiều trải rộng ra, bao vây tầm nhìn của đám người đó.
Tiếp đến, tôi còn sử dụng kĩ năng “Điều khiển địa hình” để bảo đảm. Tôi không quên dựng lên ba bức tường đất ở ba hướng xung quanh, trừ hướng chính diện để chặn toàn bộ đường lui của chúng. Đột nhiên rơi vào tình huống thế này khiến chúng trở nên hoảng loạn, biểu cảm lúc này thật khôi hài.
Kết quả là, một mẻ tóm gọn cả ổ.
Mấy sợi tơ tôi phun ra nhờ kĩ năng “Phun tơ vàng” thu thập được từ Nhện Vàng vẫn dẻo dai như trước, nhưng vì là tơ vàng nên nó nặng hơn vẻ ngoài nhiều. Nhờ đó mà nó có tác dụng làm tiêu hao thể lực của con mồi bị tóm và còn kháng lửa được lửa. Đây không phải là thứ mà chúng có thể thoát ra được một cách đơn giản.
Đám con người trông như những con ngài túi nằm trong kén không thể nào cựa quậy được.
Nhưng cứ để như vậy có khi bọn chúng lại uống thuốc độc đã được nhét trong răng, hoặc cắn lưỡi tự tử. Mà cho dù chuyện đó có xảy ra thì chỉ cần tôi ra tay chữa trị là sẽ chẳng ai chết được. Nhưng việc chữa trị vô cùng phiền phức. Tốt hơn hết là cứ dùng tơ bịt miệng chúng lại.
Không chỉ có thế, để bọn chúng không thể thoát ra, tôi còn tháo luôn khớp xương của bọn chúng, trói chặt ngón tay cái và hai cổ tay với nhau. Xong xuôi thì cũng là lúc Gobukichi về tới nơi.
Công việc của Gobukichi là vác mười hai con người.
Mặc dù là đều là trang bị nhẹ nhưng trọng lượng của mười hai người đàn ông cộng lại cũng khá nặng. Nhưng Gobukichi vác thì lại trông có vẻ khá nhẹ… Cộng thêm đống trang bị thì chắc cũng lên tới cả tấn nhỉ? Tôi nghiêng đầu suy nghĩ nhưng thấy Gobukichi cũng không phàn nàn gì nên đành bỏ qua.
Kiểm tra thi thể của những hộ vệ tộc Elf hi sinh ban nãy mới thấy bọn họ hoặc lãnh một phát nỏ hoặc bị kiếm ngắn cắt sâu vào cổ. Kĩ thuật của chúng rất điêu luyện, cho dù có khả năng trị liệu của tôi thì cũng không thể cứu sống lại được. Nếu bị tấn công vào những chỗ hiểm yếu thì cho dù tôi muốn cứu cũng đành chịu.
Tôi ăn hết phần tim và toàn bộ các trang bị được gắn trên người bọn họ, còn mấy cái xác tôi đem đi mai táng cẩn thận để không bị mấy con quái vật khác ăn một cách tàn nhẫn.
<Đã học được kĩ năng “May mắn”>
<Đã học được kĩ năng “Xui xẻo”>
Tôi học được cả kĩ năng tốt lẫn kĩ năng xấu. Trước mắt thì tôi sẽ thường xuyên khởi động kĩ năng “May mắn” và phải chú ý cẩn thận để không lơ đãng mà khởi động nhầm kĩ năng “Xui xẻo”.
Sau khi xong việc tôi chắp tay lại và cầu nguyện cho linh hồn của bọn họ thanh thản nơi suối vàng.
Tôi ôm lấy thiếu nữ Elf vẫn còn đang say ngủ và trở về căn cứ.
Vậy tôi xử lí thế nào với mười hai tên con người vừa bắt được kia?
Cái đó thì tôi tính sẽ tra khảo trước sau đó sẽ để cho mọi người cùng kiếm thêm điểm kinh nghiệm từ chúng. Sau đó còn dùng chúng cho buổi lên lớp về cách thức tra khảo hiệu quả.
Đám con người vừa bắt được chỉ toàn là nam, bọn chúng lại chẳng đẹp như Elf. Vậy thì để bọn chúng làm đối thủ cho chúng tôi luyện tập không phải là tốt nhất hay sao.
Đêm nay có vẻ sẽ khá vất vả rồi đây.
Trích từ: Re:MONSTER – Hồi sinh thành quái vật – tập 02
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về công ty AMAK BOOKs.]