Tinh Linh Huyễn Tưởng Ký - Tập 2
“Cô Sara, đó là một bầy thú thuộc phân loài Phi Long!”
Uzuma lập tức nhận diện những kẻ xâm nhập khi đối diện với chúng, lũ Phi Long vẫn còn đang giữ khoảng cách và vỗ cánh với vẻ đe dọa.
“Đừng hoảng! Chúng sẽ không vô cớ mò đến tận đây đâu. Chúng không lập tức tấn công, và cũng chẳng có vẻ gì là tới đây để săn mồi… Đừng nói là…?!”
Nói đến đây, Sara nhớ tới quả trứng mà chàng trai kia ôm theo lúc nãy.
“Chị Sara, là quả trứng! Phải chăng anh chàng lúc nãy đã đánh cắp quả trứng của chúng?” Alma cũng có cùng suy nghĩ với Sara.
“Nếu đúng là vậy thì tệ rồi. Cả anh ta và quả trứng đều đang ở dưới rừng…”
Sara cắn môi và cau mày lại. Một trong hai con Hắc Phi Long đã đáp xuống nơi chàng trai kia vừa ngã xuống để tìm quả trứng.
Nếu quả trứng vẫn an toàn thì có lẽ ta sẽ tránh được một cuộc đối đầu, và bầy Phi Long sẽ quay về tổ của chúng.
Tuy nhiên, nếu không thì… Khi hình dung tới viễn cảnh tệ nhất, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng Sara.
Một lát sau, con Hắc Phi Long ở dưới mặt đất hướng lên trời và cất tiếng gầm. Ngay lập tức bầy Phi Long đang bay gầm gào như thể đã giận dữ tới phát điên.
“Xem ra có chuyện không hay rồi. Tệ thật. Làng của chúng ta nằm ngay gần đây nữa chứ…” Alma nhăn mặt.
Giây tiếp theo, con Hắc Phi Long ở dưới đất vung đuôi và đốn ngã toàn bộ cây cối. Đáp lại, lũ Phi Long trên trời cũng tấn công nhóm Sara.
“Orphia, Alma! Chúng ta sẽ giải quyết hai con Hắc Phi Long này! Còn Uzuma, chị hãy dẫn các chiến binh còn lại đi giải quyết đám Phi Long đi!”
“Rõ!”
Các thành viên khác trong đội lập tức di chuyển ngay khi Sara đưa ra chỉ thị.
Khi đối mặt với bầy Phi Long đang tới gần, mỗi người đều xuất ra Tinh linh thuật sở trường mạnh nhất của mình. Tuy nhiên, vì phần lớn Tinh linh thuật sĩ đang có mặt ở đây đều biết bay, nên rất nhiều người có thuộc tính sở trường là Phong.
Tinh linh thuật có thể thao túng các hiện tượng tự nhiên, nhưng chỉ làm ảnh hưởng đến quy luật tự nhiên chứ không thể chi phối nó. Tùy vào sức mạnh của thuật sĩ, vẫn có khả năng tạo ra các hiện tượng tự nhiên mà không cần để ý đến quy luật.
Khi các chiến binh trong làng sử dụng Tinh linh thuật, gió ở xung quanh liền thổi mạnh hơn, tấn công lũ Phi Long bằng đạn pháo không khí và các lưỡi đao gió tạo ra từ Od.
Tuy nhiên, dù có đánh trực diện vào lớp da của con Phi Long thì hiệu quả của những lần công kích đó cũng chẳng hơn gì đòn tấn công vật lý, song ít nhiều cũng làm giảm sự hung hãn của chúng, và đó là hiệu quả duy nhất của những đòn tấn công ấy trước giống loài khổng lồ với chiều dài trung bình hơn mười mét này.
Tinh linh thuật thuộc tính Phong dễ ứng dụng vì có thể tự do biến hình, nhưng uy lực của nó kém hơn hẳn những thuộc tính khác. Đặc biệt là trong trường hợp đối thủ có hình thể khổng lồ, trừ khi dùng một loại Tinh linh thuật có quy mô vô cùng lớn, nếu không đa phần sẽ bị lép vế.
“Chậc, chúng ta không thể dùng Tinh linh thuật có uy lực cao khi đang bay được! Tản ra mau! Tạo thành cặp, một người làm mồi nhử, người kia cường hóa vật lý lên mức giới hạn và nhắm vào chỗ yếu nhất trên lớp vảy của chúng!”
Uzuma ra chỉ thị, các chiến binh khác liền phân tán ra.
Trong khi đó, nhóm Sara đã thu hút được sự chú ý của một con Hắc Phi Long.
“Quả không hổ danh phân loài được cho là gần với rồng thuần chủng nhất. Nghe nói loài rồng thực thụ sở hữu lớp da đặc biệt có thể hoàn toàn đẩy lùi Od. Dường như những con Phi Long này cũng có một chút khả năng đó.”
Alma nói với nụ cười nhăn nhó. Sau khi thử thi triển Tinh linh thuật lên con Hắc Phi Long để kiểm chứng, họ nhận ra chẳng gây được bao nhiêu tổn hại cho nó cả.
“Không còn cách nào hiệu quả hơn sao, Alma?!” Sara vừa hỏi vừa quay sang nhìn Alma đang cưỡi trên lưng Ariel.
“Cứ dùng chiến thuật đơn giản thôi ạ, ta chỉ có thể tấn công nó bằng Tinh linh thuật nghiêng về tính vật lý hơn. Thay vì thực thể hóa năng lượng bằng Od, cách này sẽ giúp ta rút ngắn cách biệt sức mạnh. Em sẽ lo con dưới đất. Hai chị có thể lo con trên trời không ạ?”
“Còn cách nào nữa đâu… Hiểu rồi, giao con dưới đất cho em đấy Alma.”
“Vậy chị Sara cho em mượn Hel đi ạ. Nó sẽ phối hợp tấn công với Ifritah của em.”
“Được rồi. Hel, đi giúp Alma đi!”
Nói xong, Sara thực thể hóa ra một con sói bạc giữa không trung, và nó nhanh chóng nhảy xuống mặt đất.
“Cảm ơn chị. Chị cũng cẩn thận đấy!”
Nói xong, Alma nhảy xuống khỏi lưng Ariel. Trong khi rơi, cô bé gọi “Ifritah”, một tinh linh mang hình dạng giống loài sư tử hiện ra. Cô bé nhảy lên lưng nó và đáp xuống đất.
Ngay khi tiếp đất, con sói dài bốn mét và con sư tử đồng loạt chạy về phía con Hắc Phi Long đang làm loạn trên mặt đất.
* * *
Ngay sau khi con Hắc Phi Long quét sạch cây cối bằng cái đuôi của nó, Latifa bị lực gió thổi bay đi. Cô bé bị hất văng ra khoảng mười mét, nhưng nhờ vóc dáng nhỏ gọn nên vẫn tiếp đất an toàn. Nếu đen đủi, cô bé có thể đã đập lưng vào một thân cây nào đó rồi.
“Ư…”
Dù vậy, cô bé vẫn đứng dậy được và bỏ chạy ngay lập tức.
“Gàooo!”
“Á?!”
Con Hắc Phi Long gầm lên khiến Latifa giật bắn mình.
Cô bé ngoái đầu lại nhìn, vừa đúng lúc thấy cảnh con mãnh thú há cái miệng to lớn của nó và hít vào một hơi thật sâu. Không khí tràn vào phổi khiến phần thân trên của nó hơi phình to ra. Sau đó, con Hắc Phi Long phun ra một hơi dài và lửa trào ra từ trong miệng nó. Một ngọn lửa xông thẳng về phía cô bé, thiêu rụi hết cây cối và toan nuốt trọn lấy cả cơ thể Latifa.
Nhưng ngay trước khi con Hắc Phi Long chạm vào cô bé…
“Latifa?!”
Len lỏi qua các khe hở, Alma xuất hiện và đập mạnh cây trượng trên tay mình xuống đất. Mặt đất liền dâng cao lên, tạo thành một bức tường dày bảo vệ hai người họ.
“Ch-chị Alma?!”
Quá đỗi xúc động, Latifa ôm chầm lấy Alma.
“N-này! Đang là giữa trận chiến đấy. Em làm gì ở nơi nguy hiểm này vậy?! Mà khoan, buông chị ra trước đã. Vẫn chưa kết thúc đâu. Nó tới kìa! Mau leo lên lưng Hel đi!”
“D-dạ!”
Latifa vội vàng leo lên lưng tinh linh giao ước của Sara. Cùng lúc đó, Alma cũng nhảy lên lưng tinh linh giao ước Ifritah của mình.
Ngay khi hai người vừa leo lên, hai con tinh linh sói và sư tử lập tức nhảy một bước lớn.
Tiếp đó, bức tường đất mà Alma tạo nên vỡ vụn thành nhiều mảnh. Cái đuôi của con Hắc Phi Long hất ra từ trong đống đổ nát.
Chú sói Hel nhảy lên không trung và phóng ra một luồng băng về phía con mãnh thú. Ngay sau đó, chú sư tử Ifritah cũng phun ra một luồng hơi lửa.
Băng và lửa… Khi con Hắc Phi Long bị tấn công bởi một đòn kết hợp khiến nhiệt độ cơ thể thay đổi đột ngột, Alma nhảy khỏi lưng Ifritah. Cô bé bật nhảy và lao về phía con mãnh thú.
Dùng Tinh linh thuật cường hóa cả cơ thể, cô bé vung mạnh cây trượng của mình. Con Hắc Phi Long gào rống lên, quất đuôi về phía Alma khi cô bé lao tới chỗ nó. Cây trượng của Alma và cái đuôi của con Hắc Phi Long va vào nhau, tạo nên một âm thanh đinh tai nhức óc.
“Hự, vẫn chưa đủ để xử nó sao!”
Alma nhăn mặt, lợi dụng phản lực của cú va chạm để nhảy lùi về. Sau khi đáp xuống đất, cô bé quan sát cái đuôi của con Hắc Phi Long, nó hoàn toàn chẳng hề hấn gì cả.
“Ch-chị Alma, mình mau chạy thôi! Chị không thắng nổi đâu, vô ích thôi!” Ngồi trên lưng của Hel, Latifa hét lên.
“Không được! Nếu bỏ chạy thì làng sẽ… Á!”
Con Hắc Phi Long đương nhiên sẽ không đứng chờ Latifa và Alma kết thúc cuộc trò chuyện. Con Á Long màu đen tuyền vung đuôi đầy giận dữ, nhắm thẳng về phía Alma.
Cô bé liền nhảy lên và tránh được, nhưng lại không có cơ hội để phản công.
“Chị Alma?! Hel, Ifritah, mau đi giúp chị Alma đi! Tớ cũng đi nữa!”
Hel và Ifritah lao lên ngay khi Latifa ra chỉ thị. Latifa nhảy khỏi lưng Hel và nhanh chóng chạy về phía Alma. Thực ra cô bé cũng rất sợ hãi, nhưng thấy Alma bị truy sát như vậy, cô bé không thể chấp nhận việc chỉ có bản thân mình được đứng ở vùng an toàn.
“L-Latifa! Em đừng tới đây!”
“K-không sao đâu! Em cũng có thể chiến đấu mà!
N-này, bên đây nè!”
Latifa tới gần con Hắc Phi Long và khiêu khích, khiến nó chuyển mục tiêu sang mình. Cùng lúc ấy, Ifritah xách Alma lên lưng mình và tạm thời rút về khu vực an toàn.
Đối mặt với con Hắc Phi Long, Hel hỗ trợ cho Latifa bằng cách thu hút phần nào sự chú ý của nó. Theo như những gì diễn ra trước mắt Alma thì Latifa đang sử dụng khả năng chuyển động mau lẹ của mình để tránh né các đòn tấn công dữ dội của con Hắc Phi Long. Nhưng cô bé không thể làm vậy quá lâu.
“Hự… Ifritah! Cậu đi giúp Latifa và Hel làm phân tâm đối thủ đi. Tớ sẽ tranh thủ thời gian đó để chuẩn bị một Tinh linh thuật quy mô lớn!”
Sau một khắc chần chừ, Alma ra lệnh. Muốn tiêu diệt con Hắc Phi Long phải cần đến một Tinh linh thuật có uy lực cao, nhưng cô không thể thi triển nếu không có thời gian.
Cô cần mọi sự trợ giúp có thể vào lúc này, nên cô rất biết ơn họ vì đã làm nó phân tâm.
“Latifa, câu giờ giúp chị, nhưng đừng để mình gặp nguy hiểm đấy! Rút lui ngay khi chị ra tín hiệu nhé!”
“D-dạ!… Á?!”
Ngay khi Alma vừa ra chỉ thị, con Hắc Phi Long đã thay đổi cách thức tấn công. Nãy giờ nó chỉ tấn công bằng đuôi, nhưng lần này nó đột ngột nhảy chồm tới.
Hành động bất thường này đã khiến Latifa đứng đờ ra trong thoáng chốc. Nhưng đây chính là một giây đoạt mạng. Latifa sẽ bị nghiền nát.
Khi Alma vừa nghĩ như thế, một khối cầu băng khoảng bảy, tám mét lao tới từ sau lưng cô, đập trực tiếp vào cơ thể con Hắc Phi Long, khiến con Á Long đen tuyền bị văng về phía sau.
Ngay sau đó, một cơn gió thổi lướt qua Alma và hướng thẳng về phía Latifa…
“Hả…?”
Latifa cất lên một tiếng ngạc nhiên. Cô bé ngỡ rằng cơ thể mình đã trở nên nhẹ hơn, nhưng trước khi kịp nhận ra, cô bé đã ở trong vòng tay của người quan trọng nhất với mình… Rio.
“Xin lỗi nhé Latifa. Anh tới hơi trễ.” Rio nói với vẻ mặt có phần u ám.
“K-không ạ. Em… xin lỗi. Vì đã… bỏ đi như vậy…”
Latifa chớp mắt ngơ ngác trong giây lát, sau đó một dòng nước mắt từ từ lăn xuống, cô bé xin lỗi Rio.
“Để nói sau đi. Giờ thì ổn cả rồi… em lùi lại đi.” Rio vừa nói vừa mỉm cười xoa đầu Latifa và thả cô bé xuống đất.
Vì đang đi tản bộ thì vội vã chạy đến nên Rio không mang theo vũ khí. Dù vậy, cậu không hề lưỡng lự, cậu lạnh lùng ngước nhìn con Hắc Phi Long vốn cao hơn mình rất nhiều. Ngay sau đó, cậu chợt biến mất. Sau khi nhảy lên không trung bằng một tốc độ kinh khủng, cậu tung cước đá vào cằm của con Hắc Phi Long từ bên dưới.
“Grư?!”
Cơ thể to lớn của con Hắc Phi Long cong ngược ra sau, một âm thanh đau đớn thoát ra từ miệng nó.
Trong chưa đầy một cái chớp mắt, Rio nhẹ nhàng xoay người và tung một đòn đá bằng má ngoài bàn chân vào cổ của con mãnh thú. Con Hắc Phi Long liền chao đảo, bước hụt sang một bên.
“Quả nhiên cứng thật đấy.”
Rio vẫn đang lơ lửng trên không trung, khẽ cau mày. Cú đá vừa rồi của cậu nhằm khiến nó mất khả năng chiến đấu, nhưng đòn tấn công đó cũng chẳng khiến con Hắc Phi Long suy suyển gì.
“Gàoooo!”
Con Hắc Phi Long nổi giận, thổi một luồng lửa về phía kẻ địch đang đứng trước mặt.
Tuy nhiên, tay trái Rio bắn ra một cơn lốc, đánh bật luồng lửa. Ngọn lửa vừa bắn ra từ miệng con Hắc Phi Long liền dội ngược lại.
“Gréeee?!”
Con Hắc Phi Long vật lộn trong đau đớn. Có vẻ khoang miệng chính là điểm yếu của nó.
Rio cười khẩy và bắn một quả cầu lửa khổng lồ vào miệng con Hắc Phi Long. Đồng thời, cậu dùng Phong Tinh linh thuật để bay lên và di chuyển tới phía trên đầu con rồng. Cậu chập hai tay lại và dốc toàn lực vung
mạnh xuống. Một tiếng “bụp” lớn vang lên, miệng của con Hắc Phi Long đã bị đóng lại.
Trong không gian bị bịt kín đó, một vụ nổ lớn xảy ra. Một nguồn nhiệt lượng lớn và sóng xung kích sản sinh ra bên trong miệng con Hắc Phi Long khiến nó lắc đầu dữ dội vì bị bật ngửa ra sau.
Hai dòng máu đen kịt bắt đầu chảy ra từ đôi mắt giận dữ của nó. Con rồng lảo đảo một lúc, rồi sau đó ngã vật xuống mặt đất.
“T-tuyệt quá! Anh ấy hạ nó quá dễ luôn…” Chứng kiến trận chiến từ đầu đến cuối, Alma kinh ngạc thốt lên.
“Có vẻ điểm yếu của nó nằm trong khoang miệng.
Thật may vì tìm ra chỗ đó cũng đơn giản.”
Rio gượng cười và nói, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Alma.
“Dạ không, dù vậy thì…”
Cô bé kinh ngạc ấp úng. Đối phương có kích thước hơn hai mươi mét đấy, tới gần nó để tấn công vào bên trong khoang miệng là việc khó đến mức nào chứ. Bị nó nhai nát cũng chẳng có gì là lạ.
“Anh trai!”
Trong khi Alma còn đang ngơ ngác đứng nhìn, Latifa ôm chầm lấy Rio.
“Ồ, có vẻ như bên đó cũng xong rồi đấy.”
Mở rộng vòng tay nhận lấy cái ôm của Latifa, Rio nhìn lên bầu trời và nở một nụ cười.
Alma cũng nhìn lên. Trên đó là các chiến binh đang reo hò chiến thắng khi bầy Phi Long bỏ chạy tán loạn. Con Hắc Phi Long còn lại vẫn còn sống, nhưng nó đang bỏ chạy cùng đồng bọn với số lượng ít hơn hẳn so với khi tấn công.
Ngồi trên lưng Ariel, Sara cùng Orphia hạ cánh xuống đất.
“Alma, em giỏi quá! Sao em hạ được nó vậy…? Ớ, Rio và Latifa cũng ở đây à?”
Khi nhìn thấy con Hắc Phi Long đang nằm trên mặt đất, Orphia reo lên phấn khích, nhưng rồi cô nàng tròn mắt ngạc nhiên khi nhận ra Rio và Latifa cũng đang ở đây.
“Anh Rio đã một mình tiêu diệt con Hắc Phi Long đấy ạ.” Alma gượng cười và kể lại sự việc.
“Hả, một mình sao?! Tuyệt thật đấy, quả đúng là Rio mà!” Orphia hết lời khen ngợi với nụ cười rạng rỡ.
“Có gì đâu. Bên nhóm cậu có ai bị thương không?” Rio cười ngại ngùng và chuyển chủ đề.
“Bọn mình vẫn ổn. Nếu trận chiến kéo dài thì chắc sẽ nguy hiểm hơn, nhưng may mắn thay, đám còn lại đều đã bỏ chạy.” Đáp đất chậm hơn một chút so với Orphia, Sara giải thích.
“Chị Sara ơi, tại sao lũ Phi Long trên trời lại bỏ chạy ạ?”
“Chắc là do con Hắc Phi Long ở đây đã bị tiêu diệt. Tuy không hạ nổi con còn lại, nhưng thật may vì có Rio. Cảm ơn cậu.” Sara trả lời câu hỏi của Alma, sau đó cô khẽ cúi đầu trước Rio.
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về công ty SkyBooks.]