Anh hùng diệt thần và bảy thệ ước - Tập 1
Nữ Thần nói,
Ban cho họ sức mạnh giải cứu thế giới.
Nữ Thần hi vọng,
Họ sẽ giải cứu thế giới này.
Nữ Thần mỉm cười,
Để bảo vệ thế giới này.
Nữ Thần hỏi,
Họ mong muốn thứ gì?
Dũng Sĩ trả lời,
Chàng muốn có sức mạnh vô song.
Sức mạnh chiến thắng mọi kẻ địch, mọi hoàn cảnh.
Đại Pháp Sư trả lời,
Nàng muốn có sức mạnh như những vị thần.
Một thứ ma thuật có thể tạo ra những kì tích.
Phù Thủy nhỏ trả lời,
Cậu muốn có đôi mắt nhìn thấy tương lai.
Giúp cậu có thể thay đổi dù tương lai đó có vô lí đến thế nào đi chăng nữa.
Hiền Nhân trả lời,
Nàng muốn có thể sử dụng mọi ma thuật trên thế giới.
Trở thành người thông thạo toàn bộ ma thuật có ở trên đời.
Bậc Thầy Điều Khiển Quái Vật trả lời,
Nàng muốn có những người chiến hữu.
Những chiến hữu tin tưởng và không bao giờ phản bội nàng.
Kiếm Sĩ Ma Thuật trả lời,
Nàng muốn có một thanh kiếm.
Có khả năng mở ra sinh mệnh của bất cứ thứ gì và bất cứ ai.
Vua Vũ Khí trả lời,
Chàng muốn có sức mạnh để chiến đấu.
Chống lại mọi kẻ thù và bất cứ thế lực cường bạo nào.
Thánh Nữ trả lời,
Nàng muốn sở hữu năng lực cứu chữa cho tất cả mọi người.
Sức mạnh có thể chữa lành mọi vết thương.
Nhà Chế Tác Công Cụ trả lời,
Nàng muốn sở hữu tri thức và kĩ thuật.
Tri thức và kĩ thuật tạo ra thật nhiều vật phẩm tiện lợi và ảo diệu mà thế giới này chưa từng có.
Đầu Bếp trả lời,
Chàng muốn nấu được những món ăn khiến mọi người đều hạnh phúc.
Không phải sức mạnh chiến đấu mà là những món ăn chữa lành trái tim của con người.
Hiệp Sĩ trả lời,
Chàng muốn sở hữu sức mạnh bảo vệ những người bạn.
Trở thành tấm khiên vững chắc nhất có thể bảo vệ được thế giới này.
Người Phục Thù trả lời,
Chàng muốn có sức mạnh.
Chỉ đơn giản là sức mạnh đánh bại kẻ địch.
***
Nguyện vọng của tôi rất đơn giản, nó cũng giống như của những dũng sĩ khác, nhưng tôi lại không có tinh thần chiến đấu quật cường. Thêm nữa, tôi mong muốn được trở về thế giới cũ, và đối với tôi thì nhiệm vụ giải cứu thế giới nó như một câu chuyện cổ tích chứ không phải hiện thực. Vì thế tôi đã bày tỏ một nguyện vọng. Nguyện vọng đơn giản nhất, dễ hiểu nhất để đạt được mục đích càng sớm càng tốt.
Đó chính là sức mạnh có thể tiêu diệt Ma Thần, và vũ khí có thể tiêu diệt Ma Thần.
Tuy nhiên, không ngờ nguyện vọng ấy lại… rất phức tạp, tàn khốc và ngớ ngẩn.
Không phải vậy sao. Con người làm sao có thể tiêu diệt được thần cơ chứ. Vốn dĩ đó là hai phạm trù khác nhau. Cả về sức mạnh, sự tồn tại, và tất cả mọi thứ đều quá khác biệt.
Nếu muốn tiêu diệt một vị thần, con người sẽ phải hi sinh rất nhiều thứ. Để được đáp ứng, tôi phải cam kết và lập lời thề.
Vì thế, tôi đã được đáp ứng nguyện vọng. Tôi nhận được vũ khí mạnh nhất, bạn đồng hành tuyệt vời nhất… cùng với bảy thệ ước (Ermenhilde).
“Mày nghĩ có được sức mạnh đó rồi muốn làm gì thì làm sao, con lợn khốn kiếp.”
Mặc dù găng tay bảo vệ đã biến mất, nhưng cảm giác xuyên qua lớp nội tạng của con Orc vẫn còn lưu lại trên tay trái khiến tôi rợn người. Tuy nhiên, cảm giác đau ở bên vai trái gần như không còn nữa. Mấy ràng buộc của Ermenhilde cũng đã được giải.
Luồng ma lực màu ngọc bích tuôn ra như một cơn cuồng phong làm rung chuyển cây cỏ xung quanh. Con Orc đen lùi lại một bước vì bị choáng ngợp.
Rõ ràng nó đang muốn tìm sơ hở để chạy trốn. Nhưng nếu nó chạy trốn, tôi sẽ đuổi theo và đâm từ phía sau lưng. Và có vẻ như cũng hiểu rõ ý định đó nên con Orc tỏ ra sợ hãi.
Có lẽ nó hiểu được tình hình. Hoặc là do bản năng, hoặc là khi kế thừa ma lực màu đen đó, nó cũng được kế thừa một phần kí ức của chủ nhân.
…Rằng tôi chính là thiên địch của nó. Tôi chính là mối đe dọa có thể tiêu diệt nó vì nó sở hữu nguồn ma lực giống của Ma Thần.
Ma thuật màu ngọc bích tỏa ra từ cánh tay nắm Ermenhilde.
Có bảy điều kiện trói buộc sức mạnh diệt thần của tôi. Bảy thệ ước giúp mở ra giới hạn của sức mạnh. Để đạt được sức mạnh mà tôi đã thỉnh cầu Nữ Thần, tôi phải chấp nhận những điều kiện tàn ác và ràng buộc không cách nào gỡ bỏ được.
Đây là sức mạnh đặc biệt để tiêu diệt thần, chứ không phải sức mạnh của một vị anh hùng. Ngược lại, nếu không dùng để diệt thần thì nó sẽ chẳng phát huy tác dụng gì cả. Nếu đối thủ là những con quái vật bình thường thì nó cũng chỉ dừng lại ở một vũ khí sắc bén mà thôi.
Tuy là sức mạnh diệt thần, nhưng nếu không đáp ứng được các điều kiện thì nó thậm chí còn chẳng thể gây sát thương cho bọn Ma tộc ở hàng thấp kém nhất.
[Có ba lời thề được giải.]
“Quá đủ rồi.”
Tuy nhiên, nếu đối thủ là Ma Thần thì tôi sẽ chẳng thua kém gì đồng đội. Không… một mình tôi cũng có đủ sức mạnh giết chết Ma Thần.
Có ba lời thề được giải. Tôi đoán chúng là “Bảo vệ ai đó” “Ý chí chiến đấu của tôi” và “Chiến đấu với Thần”. Với một con Orc có khả năng sử dụng ma thuật thì nhiêu đó là quá đủ rồi.
Cơ thể tôi hoàn toàn thả lỏng, không một chút căng thẳng nào. Còn con Orc đen cầm gậy phép lên và chĩa về phía tôi.
Thứ ma thuật màu đen giống như ban nãy tích tụ lại. Chỉ nhìn thôi là tôi đã cảm thấy kinh ghét rồi. Nó giống với ma lực màu đen của Ma Thần Neifel – kẻ mà tôi đã tiêu diệt.
Và ngọn lửa đen xuất hiện. Như thể có ý chí, nó tích tụ lại tạo thành một lốc xoáy xoay quanh con Orc đen. Nhìn nó như sắp xuyên thủng bầu trời vậy.
Tuy nhiên…
“Chỉ thế thôi sao, con lợn khốn kiếp.”
So với “hàng thật” thì còn kém xa.
Tôi một hơi rút ngắn khoảng cách với con Orc đen.
Bằng cách giải phóng lời thề của Ermenhilde nên sức mạnh được cường hóa, tôi giậm chân xuống đất khiến đất đá tung lên, rồi đá một đòn vào bụng con Orc.
Để phản công, ngọn lửa đen tách ra thành vô số con rắn lao về phía tôi từ bầu trời.
Tôi dùng dòng chảy ma thuật và cảm giác để né tránh chúng. Nếu không thể né được, tôi sẽ dùng kiếm thần chặn lại, còn chân thì tiếp tục hướng vế phía con Orc.
Tôi vung kiếm lên, chém vào cổ tay phải đang cầm đũa phép của nó. Rồi tôi thu kiếm về đâm thẳng vào bụng nó. Tiếp đó, tôi tung một cú đá vào trước bụng
khiến cơ thể của nó bắn nhào ra sau.
Giây phút tiếp theo, ngọn thương đá chồi lên từ mặt đất nhưng tôi không hề nao núng mà lập tức chặt đứt nó. Phần còn lại của ngọn thương cản đường, khi tôi dùng nắm đấm đập vỡ nó thì cánh tay trái của con Orc hướng về phía tôi.
Nó phóng ra những viên sỏi thay vì ngọn lửa đen.
Thứ ma thuật đó nhắm tới mặt, nhưng tôi chỉ cần lắc nhẹ đầu là có thể né trước chúng.
“Khỏe mạnh quá suy cho cùng cũng không sung sướng gì nhỉ.”
Nói rồi, tôi lùi vài bước. Sau đó tôi dồn lực vào cánh tay phải để cảm nhận rõ hơn bàn tay mình đang cầm kiếm thần.
Thuộc hạ của Ma Thần.
Chúng là những con quái vật được Ma Thần Neifel ban cho sức mạnh ma thuật hoặc máu và thịt, nên chúng thường có sức mạnh vượt trội hơn những con quái vật khác. Chỉ một con Orc cũng có thể mạnh đến mức này.
Dù tay phải của nó bị chặt đứt và chảy máu ồ ạt, nhưng ý chí chiến đấu của nó không hề sụt giảm. Thậm chí ánh mắt của nó nhìn tôi còn mang cảm giác hận thù hơn cả lúc trước, hơi thở lộ rõ sự phẫn nộ.
Đã nhiều lần tôi chiến đấu với thuộc hạ của Ma Thần rồi, nhưng cho đến giờ tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên vì thể lực và ý chí chiến đấu của chúng.
…Tuy nhiên cũng phải nói, chuyện để đến nước này là do sự hèn nhát của tôi.
Còn với Ermenhilde, nếu ngay từ đầu tôi dùng đến vũ khí diệt thần thì đã xong chuyện rồi. Dĩ nhiên cậu ta nói không sai, nên tôi không dám cãi nửa lời.
Chỉ là… tôi cũng sợ phải dùng đến Ermenhilde.
Vì điều đó sẽ khiến tôi nhớ lại những chuyện trước đây, giống như lúc này vậy.
[Làm thật hả?]
“Ừ.”
Ma thuật bao quanh tôi và tập trung vào Ermenhilde.
Luồng ma lực mạnh dữ dội tập trung tại một điểm, thanh kiếm lóe lên một tia sáng nhẹ. Khác với con dao thép, nó như đang hòa thành một với tôi.
Lưỡi kiếm màu ngọc bích. Không rõ được làm từ chất liệu gì. Nhưng thanh kiếm huyền bí này thay đổi sức mạnh dựa vào mức độ giải phóng lời thề.
Chuôi kiếm màu vàng. Phần trên cùng được trang trí tương tự như chiếc huy chương, ở giữa là viên đá màu ngọc bích, xung quanh là bảy viên đá nhỏ với màu sắc khác nhau. Ba trong số bảy viên đá đang phát sáng. Dưới sự ảnh hưởng của Ma Thần, nó có thể nhẹ nhàng chém đứt những con Golem bằng Mithril hay chém bong vảy rồng – sinh vật sống được cho là mạnh nhất ở thế giới này.
Tôi vung một đường kiếm, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến khu rừng rung chuyển. Cây cỏ xung quanh lay động như vừa bị một cơn bão quét qua, những chú chim ở tít đằng xa bay nháo nhác.
Trước mắt tôi bây giờ… chỉ có duy nhất một điều, đó chính là tiêu diệt tên thuộc hạ của Ma Thần này.
“Không hiểu sao, nhưng nếu kẻ thù sử dụng sức mạnh của Ma Thần thì tôi cũng có thể chiến đấu được.”
Tại sao lại là con Orc này?
Tại sao nó lại xuất hiện ở ngôi làng hẻo lánh này?
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Liệu nó có liên quan gì đến cái chết của Ma Thần hay không?
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về công ty Tsuki Light Novel.]