Grimgar - Ảo ảnh và tro tàn - Tập 6
Ở Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn) không có cảnh mặt trời mọc hay lặn, cũng không có ngày và đêm. Vì không dùng được nam châm nên cũng chẳng biết được phương hướng. Như thế cũng bất tiện nên Shinohara của Orion đã đưa ra một đề xuất nọ. Nếu nhìn quanh từ ngọn đồi khởi đầu sẽ thấy ở đằng xa có một vật thể hình trụ đứng sừng sững. Bởi hình dạng và kích cỡ của nó là thứ không ai có thể xem như thuộc về một vật có nguồn gốc tự nhiên, nên có lẽ nó được dựng nên bởi bàn tay của một thế lực nào đó. Để cho tiện, hướng đó sẽ được coi là hướng Bắc. Tất cả mọi người đều chấp nhận, không một ai phản đối.
Người phát hiện ra ở phía Đông ngọn đồi khởi đầu có một thung lũng với thực vật sinh trưởng rậm rạp cùng một con suối tràn trề dòng nước trong veo ở dưới đáy thung lũng là nhóm lính tình nguyện hai người Lala & Nono.
Nhân tiện, nhóm Lala & Nono này cũng đã tìm được cái lỗ xuất hiện trong đường hầm khai khoáng Grimble và đặt chân đến Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn) trễ hơn nhóm Haruhiro năm ngày. Thêm vào đó, Lala & Nono còn đặt tên cho lũ sinh vật rikomo trông giống dơi là gremlin. Cái tên rikomo đã chẳng còn được sử dụng nữa. Đến cả nhóm Haruhiro cũng gọi chúng là gremlin.
Lala & Nono cũng đặt cho nơi được coi là chỗ lũ gremlin đẻ trứng cái tên Storage (Kho trứng), còn khu vực đằng sau là Gremlin Flat (Khu cư trú của gremlin).
Tất nhiên là hiện giờ bọn Haruhiro cũng gọi như vậy.
Lala & Nono có vẻ rất nhanh nhạy trong việc kinh doanh nên đã nhận dẫn đường đưa các clan có thực lực như Orion hay Iron Knuckle [Đội Thiết quyền] đến Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn) và thu tiền của họ.
Lala & Nono dường như rất cần mẫn và tỉ mỉ. Họ sục sạo kĩ lưỡng mọi ngóc ngách của Gremlin Flat (Khu cư trú của gremlin) và tìm ra lối vào dẫn đến Night Realm (Thế giới đêm tối), lại là một thế giới khác với Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn), nơi tăm tối từ đầu chí cuối, không bao giờ được đón bình minh.
Có thể nói thêm rằng, Night Realm (Thế giới đêm tối) gần như vẫn chưa bị ai động đến. Dù sao thì nơi đó cũng quá tối, chẳng biết liệu có hay không những người lính tình nguyện vào đó rồi không thấy trở về. Có vẻ đó là một nơi khá nguy hiểm, nhưng có lời đồn nói rằng Lala & Nono vẫn đang bí mật tiến hành điều tra.
Và cho đến ngày hôm nay, khi cậu lờ mờ cảm thấy tính xác thực trong lời đồn đó thì Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn) đã trở thành bãi săn hấp dẫn số một đối với lính tình nguyện.
Chỉ loáng một cái mà mọi việc đã thành như thế.
Haruhiro ngồi trước lều, uống một ngụm nước từ bình rồi thở dài.
“Đúng là ghê thật…”
Không chỉ một chục mà phải có đến mấy chục căn lều nằm xung quanh thung lũng ở phía Đông ngọn đồi khởi đầu mà Lala & Nono đã tìm ra. Quá nửa trong số đó thuộc về những người lính tình nguyện đang tạm trú ở Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn) giống như nhóm Haruhiro và Tokkies. Còn lại là lều của nhóm người buôn bán với khách hàng là lính tình nguyện… Có quán ăn di động, quán rượu di động, thợ rèn, nhà tắm công cộng, cửa hàng thu mua, chi nhánh của Thương hội kí gửi Yorozu, thậm chí… hình như có cả những người được gọi là buôn hương bán phấn.
Lều của nhóm người ấy đặt gần thung lũng, còn lều của lính tình nguyện bao ở vòng ngoài, khiến nơi đây mang hình dạng của một ngôi làng nhỏ.
Nó được gọi là Khu định cư của đoàn lính tình nguyện Dusk Realm (Thế giới hoàng hôn).
Chém đấy.
Gần như chẳng có ai nói ra cái tên quá mức khoa trương ấy. Khu định cư. Đây mới là tên thường gọi.
Nơi này không có buổi đêm. Theo một nghĩa nào đó, ở đây không có thời gian nên cũng không có cảm nhậnthực tế, nhưng ở thế giới bên ngoài có lẽ đang là giữa đêm khuya. Chị Anna có một chiếc đồng hồ kết cấu cơ học nên bọn Haruhiro có thể dựa vào thời gian trên đó để thức dậy vào buổi sáng, hoạt động vào ban ngày và cố gắng ngủ vào ban đêm trong khả năng có thể.
Haruhiro cũng muốn làm như vậy lắm, nhưng thực tế, cậu lại bị mất ngủ. Vậy nên, cậu mới đang ngồi co ro ngẩn ngơ một mình bên ngoài lều như thế này.
Cậu có thể nghe thấy tiếng ngáy của Ranta. Mình chẳng ngủ được, cậu nghĩ.
Giọng của những người lính tình nguyện đang chè chén ở quán rượu di động cảm giác cực kì ầm ĩ.
Cậu hoàn toàn không cho rằng mình có thể lăn ra ngủ.
“… Quả nhiên là trời không tối đi chút nào.”
Là vấn đề về tinh thần sao? Tuy mình chắc chắn không thô thiển như Ranta, nhưng cũng không phải kiểu thần kinh mẫn cảm.
“Một lúc nào đó… mình muốn sống một mình…”
Thật khó mà chịu được khi lúc nào cũng có ai đó ở quanh. Thỉnh thoảng cậu còn thấy ngột ngạt, với tần suất khá nhiều. Dù là một giấc mơ có phần to tát, nhưng cậu muốn thuê một căn phòng và sống một mình.
“A… Đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét, không thể chịu được nữa…”
Trong lúc cúi gằm mặt lầu bầu, cậu thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Phải thực tế lên. Đại loại là dù có nói tới chuyện thuê phòng thì trong thời gian này, mình vẫn chưa về Alterna được. Mình phải sống trong lều ở căn cứ Tiền đồn Đồng Cô Độc hay Khu định cư. Xét đến việc phải di chuyển thì mình cực kì muốn giảm thiểu số lượng lều. Hiện tại nam một lều, nữ một lều, tổng cộng hai lều là tốt nhất rồi. Dẫu biết vậy nhưng không hiểu tại sao thỉnh thoảng mình vẫn muốn ở một mình?
Không phải cậu hoàn toàn không tìm ra lí do cho suy nghĩ bất chợt ấy.
Một phần, hoặc phần lớn nguyên nhân là bởi cậu đang làm thủ lĩnh, một vị trí cơ bản là không phù hợp với bản thân, khiến cậu phải quan tâm tới mọi người.
Trong lúc làm việc thì không sao. Có rất nhiều việc cần cậu suy nghĩ và hành động, đó không phải lúc để phân tâm. Nhưng khi một ngày kết thúc và cậu được giải phóng khỏi nhiệm vụ của mình, tất cả mọi thứ sẽ đè nặng lên người khiến cậu ngạt thở.
Cậu không nghĩ đến việc muốn quăng bỏ trách nhiệm, cũng không có ý định chạy trốn.
Chỉ là, mọi thứ đều thật khó khăn.
[Đây là trích đoạn tác phẩm đã được xin phép sử dụng riêng cho mục đích xem thử trên Website của Truyện Bản Quyền.
Vui lòng không sao chép và re-up lại ở bất kỳ nguồn nào khác.
Nội dung và bản quyền tiếng Việt thuộc về Wings Books – NXB Kim Đồng.]